Trúc hỏi thăm xem Dương đang nằm ở phòng bệnh nào để Trúc tìm tới. Lúc chiều, khi nhận được tin nhắn của Chi, Trúc thực lòng không muốn tới. Trúc vẫn còn giận Dương lắm, vì Dương không tin tưởng Trúc. Thế nhưng Trúc nghĩ Trúc thật ích kỷ, có lẽ Trúc đã quá vội vàng để muốn tới với Chi, nhưng nhìn nhận ra sự thật thì Trúc giống như kẻ ngốc vậy. Ai cũng biết, rằng Chi đã có gia đình rồi mà. Chỉ tiếc là Trúc không thể gặp Chi sớm hơn. Nếu Trúc không tới thăm Dương vì chuyện ngu ngốc ấy, Trúc không phải là người trưởng thành nữa.
Trúc gõ cửa phòng bệnh, nghe thấy tiếng Dương gọi, liền mở cửa đi vào.
- Em bị như thế nào mà ra nông nỗi này?
Trúc nhìn tay Dương bị băng bó chằng chịt, liền hỏi han.
Dương thấy Trúc không còn hờ hững với mình, cũng cảm thấy vui vẻ lắm. Nhìn Trúc ăn bận như thể cô mới nhắn tin là rời khỏi nhà ngay vậy. Chỉ có cái áo khoác mỏng và chiếc áo len ở trong thôi. Dạo này Trúc có vẻ gầy đi.
- Em sơ ý, để lửa khò đi qua tay.
Dương đưa lên cho Trúc xem. Trúc nhìn qua cũng có thể rõ vết bỏng này cũng tương đối nặng. Nhưng hi vọng Dương sẽ ổn định được tâm lý vì Dương là một đầu bếp mà.
- Em hỏi bác sĩ chưa? Họ nói có ảnh hưởng tới việc nấu nướng không? - Trúc xem xét tay Dương tỉ mỉ, rồi sau đó đặt tay Dương xuống giường một cách nhẹ nhàng.
- Họ nói không ảnh hưởng. Sẽ để lại sẹo nhưng em chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-duoi-cay-tam-gui/46030/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.