Chi đến công ty. Cô chưa gặp Trúc mà gặp Tuấn Anh ở dưới hầm đề xe. Cả hai gặp nhau không ai xui khiến cũng đã hỏi nhau một câu tương tự.
- Em/anh định nói với Trúc như thế nào đây?
Cả hai tự hỏi nhau như thế, biết đối phương cũng chưa có câu trả lời nên liền ủ rũ. Ít ra tối qua Tuấn Anh có xin lỗi Trúc. Vì Trúc khó gần nên Tuấn Anh cũng không rõ nên tiếp xúc tiếp với Trúc kiểu gì. Nhưng Chi thì khác. Chi gặp Trúc nhiều nhất trong ngày. Hơn nữa hôm qua Trúc đã cõng Chi về mà không nhận được lời cám ơn. Điều đó khiến Chi rất khó xử.
Khi đi tới phòng làm việc, Chi lấy hết can đảm đối diện với Trúc. Nghĩ tới những điều Dương kể, Chi càng ngượng. Trúc nói không muốn làm bạn với Chi nữa sao? Khoan hẵng mở cửa, Trúc liệu ở trong phòng đang nghĩ điều gì về Chi nhỉ? Không biết Trúc có đang chuẩn bị kế hoạch lột xác Chi không?
“Trúc... hôm qua Chi hơi mệt. Cho Chi xin lỗi được không?”
“Trúc, hôm qua Chi không biết sao lại ngủ nữa. Nhưng cám ơn Trúc đã đưa Chi về nhé?”
“Trúc, Trúc đang giận Chi à? Cho Chi xin lỗi nhé?”
Chi thử lầm rầm trong miệng vài câu nói để giảng hòa với Trúc trước khi mở cửa. Thế nhưng có ai đó gõ Chi từ phía sau...
- Không có giận. Có mở cửa cho Trúc vào phòng không?
Là Trúc sao? Chi chết lặng...
Thấy Chi đứng như trời trồng trước cửa nên Trúc biết Chi đang ngượng với mình. Trúc đưa tay mở cửa và kéo Chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-duoi-cay-tam-gui/46026/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.