Sau lần Trúc ốm, cả hai đã thân thiết hơn. Ít nhất, Trúc không còn thói quen vặn vẹo lại câu nói của Chi. Chi cũng không còn thói quen soi mói từng từ từng chữ trong câu nói của Trúc nữa. Cả hai có vẻ dễ trò chuyện với nhau hơn là đấu khẩu, bên cạnh đó, Trúc và Chi vẫn giúp đỡ nhau hết mình trong công việc. Trúc và Chi trở thành đôi bạn tốt của nhau.
Tuấn Anh để ý thấy cả hai đứa dạo này không hay cãi nhau nữa nên cũng mừng. Ít nhất bây giờ rủ Chi đi đâu đó mà có thêm Trúc thì hai đứa không ngượng nhau giống bữa cơm định mệnh hôm đó nữa. Tuấn Anh khẽ trêu Chi khi cả hai vừa từ phòng họp về.
- Này, dạo này thân với Trúc hơn rồi hả? Hôm nào giúp anh hẹn Trúc đi ăn gì đó được không? Hoặc đi xem phim?? - Tuấn Anh hỏi Chi khi không có ai để ý.
- E hèm... kính thưa trưởng phòng, trợ lý của em sống rất hướng nội. Giống cái Dương nhà em ấy. Nên có thể sẽ khó cho cuộc hẹn chỉ hai người! - Chi vui vẻ đáp lại.
- Hả? Lại còn thế nữa? Nhìn Trúc vậy mà giống cái Dương nhà em sao? Anh còn tưởng... - Tuấn Anh phiền não nói.
- Anh muốn thân hơn với Trúc thì anh nên cãi nhau với cậu ấy, rồi tiện thể kéo nhau vào bệnh viện giống như em đây này... Trúc nhìn vậy thôi, không phải ai Trúc cũng muốn nói chuyện đâu! - Chi đang nói những gì mà Chi hiểu về Trúc. Đúng là Trúc thực sự rất khó gần. Thế nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-duoi-cay-tam-gui/46024/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.