Chớp mắt, Giang Phi đến cửa hàng đã hơn nửa tháng. Có Giang Phi rồi, Cố Dương không còn phải lo nghĩ nhiều, trong ngoài cửa hàng đều là Giang Phi bận rộn. Ở nơi này, nơi rìa phía đông thành phố, một căn nhà nhỏ hai tầng, buôn bán cái gì cũng đều có, không xa có cửa hàng tạp hoá và quán ăn, còn có một cái chợ khá lớn.
Quần áo được giặt sạch sẽ, phơi ở bên ngoài, bay bay theo gió, ngay cả đồng hồ báo thức trước đây dính đầy bụi bẩn cũng được đem ra đặt ở đầu giường lần nữa.
Cố Dương thấy mình rất hời, cảm giác ấy giống như thuê được một bảo mẫu mà không phải người làm công.
Mở tủ lạnh, hơi lạnh phả vào mặt, Cố Dương nhìn đồ ăn còn sót lại trong tủ lạnh, nhíu mày nói với Giang Phi: “Bia uống hết rồi, em đi mua một ít về đây đi.”
“Đi như thế nào?”
“Đi về hướng đông năm mươi mét rẽ vào ngõ, đến cột điện thứ ba quẹo trái, đi qua mấy hàng bán thức ăn, ra đường cái lại đi…”
Giang Phi luống cuống tay chân mặc áo khoác “Anh nói chậm một chút, em không nhớ được.”
Cố Dương nhìn đồng hồ “Thôi vậy, dù sao bây giờ cũng chưa đến giờ mở cửa, anh đưa em đi một lần, sau đó em tự đi.”
Thực ra lộ trình tổng cộng hết có năm phút đồng hồ. Đến giao lộ, nơi đặt đèn đỏ bị trẻ con làm hỏng, chỉ còn một cái lỗ hổng. Không xe nào tuân thủ quy tắc, vèo vèo lướt qua người, một chiếc nối một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-dong-thanh-pho-nho/3026128/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.