Sáng hôm sau, Viva giận dữ gọi điện cho Tor.
"Tor, sao em có thể? Sao em lại ngớ ngẩn đến thế? Giờ thì nó lại trở thành nỗi ám ảnh của chị rồi đấy".
"Từ từ đã nào", giọng Tor hãy còn ngái ngủ. "Chúng ta đang nói về ai thế?".
"Guy, em ngớ ngẩn quá. Sao lại cho nó địa chỉ của chị?".
"Thì nó bảo nó đang giữ tiền của chị. Nên em nghĩ chắc chị sẽ hài lòng khi nhận được khoản tiền ấy".
"Hài lòng! Nó khiến chị sợ đến phát khiếp. Nó vào phòng chị, nằm dài trên giường, trong bóng tối và chờ chị về, sau đấy còn bảo cảnh sát đang tìm nó nữa chứ".
Viva nghe thấy tiểng thở hổn hển của Tor ở đầu dây bên kia. "Ôi Viva, em xin lỗi. Nhưng nó bảo đã đi làm và có tiền, thế nên em đã nghĩ chị sẽ...".
"Tor, em chẳng chịu động não tí nào cả".
Tor khịt mũi, cô quyết định thay đổi chiến thuật, một hành động hết sức dại dột.
"Chị có nghĩ mình đang lo lắng thái quá không, Viva?", cô hỏi. "Em lúc nào cũng thấy nó bình thường".
"Ôi, vì Chúa, Tor", Viva lớn tiếng. "Nó là một thằng điên, một kẻ tâm thần - đến cả Frank yêu dấu của em cũng nói như thế".
"Khoan đã", Tor ngắt lời Viva. "Anh ấy chưa bao giờ là Frank yêu dấu của em cả. Nếu anh ấy là người yêu dấu của một ai đấy, thì hẳn phải là của chị".
Viva dập điện thoại, nhưng ngay lập tức cô gọi lại cho Tor.
"Chị xin lỗi, là do chị đang bực mình", cô nói.
"Em hiểu", giọng Tor nức nở. "Cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-dong-mat-troi/738934/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.