May mà Thịnh Viễn Thời không phải người tùy tiện.
Không đúng, dùng lời của Trình Tiêu mà nói thì phải là, “Đàn ông khẩu vị tai quái không xứng có bạn gái.”
Ý trên mặt chữ, ở phương diện chọn bạn gái, Thịnh Viễn Thời thuộc loại giỏi bới lông tìm vết.
Thịnh Viễn Thời thừa nhận mình hà khắc, không chỉ trong công việc, mà còn cả trong chuyện tình cảm. Anh đã từng cho rằng, hai người ở bên nhau trong tư thế ngang bằng không chút nghi kị, mới là thích hợp nhất. Thế nên, người yêu mà anh muốn phải giống anh, không bao giờ ngừng phát triển bản thân; tình yêu của anh, phải là kỳ phùng địch thủ, thế lực ngang nhau.
Hiển nhiên, Man Man không phải là “đối thủ” anh muốn.
Đặc biệt, khi mà khoảng cách từ lúc hai người trao đổi số điện thoại đến giờ còn chưa đầy 24 tiếng đồng hồ, Thịnh Viễn Thời thậm chí không biết họ tên thật của cô, sao có thể qua loa mà cùng cô phát sinh”thân mật thể xác” như vậy được?
Thế nên, khi cơ thể hai người gần như áp sát vào nhau, Thịnh Viễn Thời cũng cảm nhận rõ ràng được đường cong quyến rũ phập phồng của người con gái, khi đôi môi họ chỉ còn cách nhau đúng một tấc, anh vội nghiêng đầu, thầm thì bên tai Man Man: “Thử như thế này, mạo hiểm lắm đấy.”, sau đó buông tay, lùi lại phía sau kịp thời.
Sau này Man Man nói với anh, nếu đêm ấy anh hôn cô, cô sẽ xóa bỏ mọi liên lạc với anh, mối quan hệ với anh bắt đầu từ đó, cũng sẽ kết thúc ngay trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-cuoi-doi-canh/1683350/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.