Đêm khuya, Thịnh Viễn Thời viết xong báo cáo bay, tiện tay mở Weibo của mình, trong vô số tag chợt phát hiện một vị nhiếp ảnh gia hàng không có hoạt động mới, là ảnh chụp chuyến bay đầu tiên của Nam Trình. Hồi tưởng lại buổi tiệc mừng công, Trình Tiêu trêu chọc anh về vụ bay tầm thấp, trong đầu anh bất giác hiện lên lần đầu gặp gỡ với giọng nữ trên sóng vô tuyến…
Thời gian quay ngược lại nửa năm trước, trong lúc Thịnh Viễn Thời chấp hành nhiệm vụ cho một chuyến bay quốc tế.
Khoảng thời gian đó, Thịnh Viễn Thời không những phải phụ trách toàn bộ sự vụ của tổ bay bên phía Trung Nam, mà còn phải để ý đến việc tuyển chọn và huấn luyện phi công cho Nam Trình đang trong giai đoạn kiến thiết, rồi lại phải chấp hành nhiệm vụ bay tuyến quốc tế của Trung Nam, thật sự chỉ hận không thể phân thân. Thế nên, mỗi lần anh mở máy, đều có vô số tin nhắn và cuộc gọi nhỡ hiện ra.
Chẳng có thời gian hồi âm từng tin nhắn một, anh chỉ có thể đăng một dòng trạng thái ngay sau khi hạ cánh: “Bay bình an!”, dường như là mượn việc báo bình an để nói với những người cần tìm anh: Come on, tôi mở máy rồi đây.
Thậm chí Cố Nam Đình cũng cảm thấy áy náy, muốn hủy bỏ lịch làm việc của anh, để anh chỉ tập trung vào kế hoạch kiến thiết Nam Trình. Nhưng Thịnh Viễn Thời lại kiên trì muốn bay, anh nói: “Anh mời em về làm đội trưởng đội bay, em không thể phụ chức trách với tiền lương anh cho được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-cuoi-doi-canh/1683342/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.