"Thầy Khải, đến lượt thầy kìa, có đánh tiếp không hay bỏ qua đấy?"
Tiếng gọi của Phương đưa sự chú ý của Tuấn Khải trở lại, đôi mắt cô bé đang nhìn chằm chằm vào anh như đang trông đợi quân bài tiếp theo dùng để hạ gục mấy đứa nhóc trong ván bài này sẽ là gì. Có lẽ Thu Phương là một người nghiêm túc trong các trò chơi giống như anh, vậy thì Tuấn Khải không còn cách đáp lễ nào khác ngoài việc chơi bằng năng lực thật sự của mình.
"Ồ, ngươi thật sự cho rằng đánh một chập bài to như thế sẽ chắc chắn thắng đối phương hay sao? Nghĩ kĩ lại đi!"
Một giọng nói lạ thì thầm bên tai khiến Khải lập tức giữ chặt ba quân bài trên tay quan sát thêm một lần nữa. Đúng là như vậy, không phải lúc nào đánh bài lớn cũng chắc chắn thắng. Có đôi khi chia bộ ba, tứ quý,... ra thành những lá bài nhỏ có thể khiến đối thủ hoang mang và phải phá vỡ chính mạch bài của họ. Sau khi suy nghĩ thật kĩ và tính toán các nước đi linh hoạt, Tuấn Khải nhanh chóng thắng được cả ba người Phương, Đức và My.
"Chúc mừng thầy ạ, thầy chơi giỏi thật đấy." Minh Đức vỗ tay nhìn anh với cặp mắt ngưỡng mộ: "Thu Phương giữ đôi hai đỏ mà vẫn không thắng. Ước gì em cũng được học với thầy một lần, cả khóa chỉ có lớp em chưa được học môn tin của thầy Khải."
"À, có gì thắc mắc thì cứ thoải mái hỏi tôi. Tôi sẵn sàng giải đáp trước chín giờ tối."
Đúng như lời Minh Đức nói, thầy Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-ben-trong-hop-meo/246303/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.