"Anh Khải, chúc mừng sinh nhật!"
Giọng nói thanh thoát cùng tiếng bánh xe lăn trên sàn gỗ cắt đứt mạch suy nghĩ của Khải. Anh hướng ánh mắt về phía cô em họ Thu Hương đang ngồi trên chiếc xe lăn đẩy một khó nhọc về phía trước. Tuấn Khải không chần chờ vội chạy tới giúp Hương về phòng của cô.
"Chân của em đã đỡ nhiều rồi chứ?" Đến gần cánh cửa, Khải cúi xuống xoa nhẹ đầu cô em gái rồi mới lên tiếng: "Hôm nay anh có một việc rất bận, em có thể tự chăm sóc mình không?"
"Anh cứ làm như em là trẻ lên ba ấy, chân em đỡ nhiều rồi. Khéo khi đến tháng sau chạy còn nhanh hơn cả anh..." Thu Hương kéo tay anh lại, ghé sát tai thủ thỉ: "Hôm nay em đã chuẩn bị một bất ngờ nhân ngày sinh nhật anh mà. Anh không thể bỏ một chút thời gian chia vui cùng em sao?"
Vốn dĩ anh định viết một lá đơn lên hiệu trưởng để giải quyết vụ việc bắt nạt của đám học sinh Kiều và Nhi. Nhưng nhìn vào đôi mắt đang nài nỉ của cô em họ, Tuấn Khải lập tức mềm lòng. Khải gật đầu đồng ý và nói mình đi thay đồ trước đã, ai bảo Thu Hương chính là người duy nhất thật lòng yêu thương anh trong ngôi nhà này.
"Ban nãy bà bác điên khùng lại khiến anh khó xử phải không ạ?" Cắt một miếng bánh đưa cho anh, Hương phụng phịu khoanh hai tay lên trước ngực: "Giọng bà ta chua chóe đến mức em ngồi tận trên này còn nghe rõ mồn một. Tức chết, từ trước đến nay toàn là anh bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phia-ben-trong-hop-meo/246293/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.