2. Trên tầng thượng trường đại học H.
Tôi nắm chặt tay vào gấu váy, đứng xoay người nhìn về phía cổng trường. Chỉ ít phút nữa thôi, Rain sẽ xuất hiện. Chỉ ít phút nữa thôi, cậu ấy sẽ đến. 5 giây, 4, 3, 2, 1...
"Cạch" - Tiếng cánh cửa phía sau mở. Tiếng bước chân rất gần. Một giọng nói trầm ấm vang lên.
- Hi. Summer.
Tôi mỉm cười, xoay người lại.
- Hi. Rain.
.....
Một đoạn kí ức hiện về trong trí nhớ của tôi như một thước phim tua chậm.
- " Rain tên thật là Hoàng Minh đúng không?"
- "Ừ"
- "Rain học trường đại học H?"
- "Ừ".
Cả trường đại học H chỉ có một mình anh là Hoàng Mình. Nhưng tại sao từ trước đến giờ tôi lại không dám khẳng định anh là Rain?
Anh ấm áp và lịch sự. Rain luôn lắng nghe và trầm lặng. Anh có thể là Rain?!
- Chào em. Hạ Thiên Du.
Đầu óc tôi trở nên mơ hồ. Người đứng trước mặt tôi lúc này là Rain ư?
- Chào anh, Hoàng Minh.
- Chào anh, Hoàng Minh.
Hoàng Minh mỉm cười, anh chậm rãi bước về phía tôi. Nụ cười của anh sáng bừng không gian nhưng sao lại mang cho tôi một chút nuối tiếc thế này?
Hoàng Minh đứng đối diện tôi, giọng anh có chút lưỡng lự.
- Em là Summer?
Tôi mỉm cười, gật đầu nhè nhẹ.
- Và anh chắc chắn là Rain rồi. - Tôi khẽ đáp.
Đôi mắt anh chợt mở to, anh cười xòa.
- Thế giới này thật tròn đúng không Du? Thật không thể tin được em chính là cô gái mà anh quen trên Messenger hơn hai năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-vu-cuu-non/728862/phan-1-chuong-17-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.