Hai đứa con gái vừa nhìn thấy tôi đi học về đã nhảy bổ từ trên giường xuống. Một đứa khoanh tay bạc tình muốn dứt áo ra đi, một đứa lê la dưới đất thiết tha níu kéo.
- Này chàng ơi, ta muốn 419.
- Hử. Nàng muốn 419 sao? Bây giờ ư? Trong lớp học này ư?
- Đúng. Ngay bây giờ. Mau….
- Trời. Tuyết Mai nàng ơi, nàng liều quá.
- Vì tình yêu của ta dành cho chàng đó, Cẩm Vân à.
- Oh. My Love.
- Âu…Hahahaa.
- Hahaaha.
Tôi vỗ tay 3 cái, giả tạo góp vui.
- Diễn đạt quá ha. Vui quá ha.
Tuyết Mai cười chảy cả nước mắt, giọng đứt quãng nhưng vẫn cố nói thành một câu.
- Du….Hạ Thiên Du…Hahaa… Tao nghi ngờ lắm, thật không ngờ một đứa như mày….lại không biết 419 là gì đó.
Cẩm Vân cười khùng khục.
- Tao nghĩ Du không biết thật đó Tuyết Mai ạ. Nó mà biết thì đã…
- Đã làm sao?
- Đã không là Hạ Thiên Du.
- Ừ ha. Mày nói đúng. Haha.
- Haha. Tao lúc nào chẳng nói đúng. Đúng không Du?
Tôi bơ hai đứa con gái kia, lẳng chiếc cặp lên giường, ôm chiếc Laptop và tìm mấy cuốn sách. Hai đứa con gái phía sau ngừng cười, xoắn xuýt chạy tới hỏi.
- Trưa rồi mà mày còn định đi đâu vậy?
- Lên thư viện.
- Làm gì?
Tôi xoay người lại, buông thõng một câu.
- Để chúng mày 419.
Tuyết Mai và Cẩm Vân nghe vậy liền quay sang nhìn nhau. Hai đứa chúng nó cố nhịn cười, đứa nọ đùn đẩy đứa kia. Mãi sau Tuyết Mai mới dè dặt hối lỗi.
- Giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-vu-cuu-non/257085/phan-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.