“Cha, vì sao Sở thúc thúc không đến giúp chúng ta?”
Lãnh Vu Thu nghe nhi tử truy vấn, trong ngực chua xót dị thường.
Hắn không trách Sở Hành Vân, thực lòng, đại sự trước mắt, con người sẽ chọn điều có lợi nhất cho bản thân. Kẻ như thế hắn gặp đã nhiều, cũng không đối chuyện này lấy làm kỳ quái. Sở Hành Vân coi như là người tốt, chí ít không lâm trận trở giáo, hắn thấy vậy đã đủ.
Chẳng qua hắn có chút thất vọng, vốn tưởng gặp được một người ngoại lệ, nào ngờ…..
Ai!
Vừa phân tâm, một thanh gươm đã chém tới trước ngực, vội vàng tránh về sau, rốt cuộc vẫn chậm nửa bước, vạt áo bên tay trái bị cắt một đường, may mắn không thụ thương.
“Cha, người bị thương?”
“Không có, ngoan, đừng sợ.” Lãnh Vu Thu vừa an ủi nhi tử, vừa quan sát cục diện tứ phương, hy vọng tìm ra kẽ hở, liều mạng xông ra ngoài. Nhưng phóng mắt nhìn, vẫn là một bức tường người đen kín.
Hắn âm thầm cân nhắc, bên ngoài vòng nhân tường bỗng có một trận hỗn loạn. Còn chưa hình dung được tình huống, tựa như đường kiếm sắc bén, một thân ảnh nhanh như bạch quang nhảy vào vòng chiến, bạch quang đi đến đâu người tan tác đến đó, rất nhanh đã tới bên cạnh phụ tử Lãnh Vu Thu.
Thấy người kia, Lãnh Hàn gần như muốn gào lên!
Người này vận thanh sam, trường thân ngọc lập, trên gương mặt anh tuấn mang một tia tiếu ý an vui, còn không phải Sở Hành Vân thì là ai?
Hắn nhìn thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-van-do/3237188/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.