Ba người lập tức giở thuật khinh công, vùn vụt băng mình đi trong giálạnh, khoảng năm ngày sau mới đặt chân lên đỉnh Các Mộng Sơn.
Nhờ ánh răng rọi sáng khắp muôn vật, mọi người đảo mắt nhìn quanh ...
Bầu trời trong vắt như mảnh kính no tròn vừa được lau sạch nhẵn, không một gợn mây trôi, thời gian đã vào sâu canh ba thì phải.
Nơi phía nam đỉnh núi xông lên một luồng ánh hồng, từ dưới đất tủa vọt lên độ cao ba bốn trượng, rồi lập tức mất hút.
Trầm Miên Tích trỏ vào hướng hồng quang vừa bừng ánh, bảo mọi người:
- Chúng ta đến nơi ấy thử xem!
Ba người vội thi triển thuật khinh công, lao mình về hướng nam đỉnh núi.
Độ thời gian một tuần trà, họ đã đặt chân đến ngay địa điểm xuất phát của luồng hồng quang.
Nơi đó, đỉnh núi như bị thụt tuốt vào trong, để lộ ra một vành rộng trònquay như lòng chảo, chính giữa lòng chảo có một mô đất nhô lên như hìnhyên ngựa. Từ nơi đó cứ độ vài phút lại phún vọt lên một luồng hồngquang, thoáng mắt là tắt lịm.
Trầm Miên Tích lập tức xê mình đến sát vị trí của luồng hồng quang nọ phún lên.
Đưa mắt quan sát vị trí của mô đất hình yên ngựa, khoảng lòng chảo baoquanh ngoằn ngoèo như một dòng suối con, nước suối đặc biệt một màu đỏánh như máu, sôi sục chẳng ngừng qua lớp vỏ đốt nóng như than.
Trầm Miên Tích reo lên mừng rỡ:
- Đúng nơi đây là thác máu rồi!
Tuyết Sơn Chân Quân và Trâm Hoa Mai nghe thế, vội song song bắn mình đến cạnh Trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-ung-chuong/36672/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.