Bất thình lình trong phòng thoáng qua một bóng người.
Một thiếu nữ áo đen che mặt xuất hiện trước Trầm Miên Tích, cất giọng lanh lảnh hỏi:
- Trầm Miên Tích! Ngươi gây ra những việc quá tốt đẹp đấy nhỉ? Ta không ngờ ngươi tàn ác đến thế!
Trầm Miên Tích định thần nhìn kỹ, thiếu nữ áo đen nọ chính là người thiếu nữ giao đấu với bọn giáo đồ Hỏa Đăng Giáo tại lâu đài hoang dạo nọ và cũng đã một lần tha chết cho kẻ thù không đội trời chung của chàng là Tế Đài Hán Tử.
Trầm Miên Tích sửng sốt hỏi:
- Cô nương là ai? Tại sao dám sấn vào phòng người khác?
Thiếu nữ áo đen bịt mặt cười lạt đáp:
- Ngươi bất tất cần biết ta là ai. Ta hỏi ngươi, Độc Giác Long VươngLương Đỗ Luân có mối thù gì với ngươi mà ngươi giết toàn gia y lớn nhỏgần hai mươi người, lại giết luôn người của bảy mươi hai tiêu cục đếnmừng thọ?
Trầm Miên Tích càng nghĩ đến càng căm tức vô hạn, bèn hằn học đáp lại:
- Cô nương lấy bằng cớ gì bảo ta đã sát hại họ?
- Cha chả! Trưa hôm qua ngươi đã đến đại náo Khánh Vân tiêu cục, dùng Hỏa Lôi Quang Thần Chưởng giết người. Rồi đến đêm lại gây tội ác ngập trời, còn muốn chối tội chăng?
Trầm Miên Tích gằn giọng thốt lớn:
- Bọn họ không phải ta giết.
- Ngươi cãi được chăng?
Thiếu nữ áo đen bịt mặt quát to:
- Bao nhiêu người bị nạn đều chết dưới ngọn Hỏa Lôi Quang Thần Chưởng của nhà ngươi, trên ngực họ còn dấu vết bàn tay rành rành ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-ung-chuong/36666/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.