Trong tân phòng nến đỏ soi rọi, Mộng Hàm Yên tắm nước nóng xong, nằm trên giường nghỉ ngơi.
Từ khi khôi phục ký ức, nàng không còn là thiếu nữ hồ đồ kia nữa mà đã là thiên nữ.
Tuyết Trần Phong lật xem tất cả tin tức trong thư phòng, lúc quay về phòng ngủ thì thấy cảnh nàng mệt mỏi nằm trên giường.
Tối nay nàng vô cùng quyến rũ khiến hắn không nỡ dời mắt.
- Khí âm sát của huynh quá nặng, số mệnh cô đơn đời đời kiếp kiếp, đã định sẵn sẽ bơ vơ vĩnh viễn không người bầu bạn.
Mộng Hàm Yên ngước mắt nhìn Tuyết Trần Phong, hàng mi dày cong vểnh như cánh thiên nga đen xòe ra.
- Vương phi của bổn vương nói vậy, há chẳng phải là tự nguyền rủa mình sao? Bây giờ nàng là tân nương của bổn vương! Bổn vương sao có thể không người bầu bạn?
Tuyết Trần Phong đi đến ngồi xuống bên cạnh nàng, đưa tay khẽ nắm chiếc cằm trơn mịn của nàng, tiếp cận ngọc dung hoàn mỹ của nàng một cách bá đạo.
- Ta vốn là người bạc mệnh, dĩ nhiên không thể theo phu quân tới thiên hoang địa lão.
Đôi môi đỏ mềm mại như hoa hồng của Mộng Hàm Yên hơi cong lên, giọng nói trong trẻo rơi vào tai hắn. Rõ ràng là giọng nói êm ái nhưng lời nói ra khiến hắn rất không thích nghe.
Hắn che lấy môi nàng, không cho nàng nói những lời hắn không thích nghe nữa.
Nghe nàng nhàn nhạt nói về sống chết của mình, hắn bỗng dưng cảm thấy một nỗi hoảng hốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-tuyet-mong-hoa/2665791/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.