Tỉnh lại từ trong hồi ức, ánh mắt Mộng Hàm Yên không còn mờ mịt nữa.
Nàng biết rõ mình trở về nơi này là để tìm hồn phách bản thân, đây chính là cơ hội sống của nàng.
- Trấn!
Trong tay Thanh Ý Dao xuất hiện một bình trấn yêu, bắt yêu quái kia vào trong bình.
Nhìn thấy Mộng Hàm Yên lúc này đã dần dần có dáng vẻ trong ký ức, đáy lòng hắn dâng lên một tình cảm dịu dàng khôn tả.
Thái hậu nương nương ngã trên ghế hôn mê, Mặc Cẩn Tà lập tức sai người đưa nàng ấy về chữa trị.
- Thái hậu chỉ là trong thời gian ngắn không thích ứng được, nghỉ ngơi vài ngày sẽ tốt lên thôi.
Thanh Ý Dao nói khiến họ an tâm.
Lúc này mọi người mơ màng tỉnh lại, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.
- Khúc nhạc của Cầm hầu thật tuyệt vời!
Mặc Cẩn Tà vỗ tay, mọi người cũng hoàn hồn lại, nhìn về phía Cầm hầu Mai Hàn Sênh, cùng nhau vỗ tay khen hay.
“Ban nãy xảy ra chuyện gì thế?”
Nguyệt Thiển Mi xoa trán, cảm giác trước đó giống như một giấc mộng.
- Sớm đã nghe nói công chúa Nguyệt tộc giỏi nhất là thổi sáo, tiếng sáo rất lay động lòng người, không biết hôm nay có cơ hội được thưởng thức hay không?
Mặc Cẩn Tà nói, ánh mắt nhìn Nguyệt Thiển Mi.
- Vậy Thiển Mi xin bêu xấu rồi.
Nguyệt Thiển Mi bây giờ là công chúa Nguyệt tộc đưa đến hòa thân, dù trong lòng không muốn cũng không có quyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-tuyet-mong-hoa/2665782/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.