Không phải Mộng Hàm Yên chưa từng thấy trang sức hoa lệ, mà món nào trong này cũng óng ánh rực rỡ, dưới ánh mặt trời làm lóa mắt của nàng.
- Vương phi nương nương, có cần tiểu nhân gọi một nha hoàn đến trang điểm thay trang phục cho nương nương không?
Quản gia hỏi, vẻ mặt đầy cung kính.
Vương phi này là gia của họ đích thân mang về, hơn nữa đã bái lạy thiên địa, chính là chủ mẫu danh chính ngôn thuận trong vương phủ.
- Không cần, mọi người lui hết đi!
Mộng Hàm Yên phất phất tay cho tất cả mọi người lui ra, nàng đóng cửa phòng lại.
Ánh sáng chiếu qua cửa sổ soi sáng cả gian phòng.
Nàng cởi giá y đỏ rực, chọn một bộ váy dài bằng sa mềm màu hồng trắng đan xen, giữa tóc chỉ trang điểm bằng đóa hoa ngọc màu hồng đáng yêu, trang phục rất đơn giản.
Chân mang đôi ủng cùng màu, trông xinh đẹp yêu kiều.
Thay xong y phục, nàng cảm thấy hơi mệt bèn ngồi ở bên giường chợp mắt một lát.
Khi Tuyết Trần Phong trở về, thấy nàng nằm giữa ánh hoàng hôn, ngủ rất an tĩnh, khóe môi hắn nở nụ cười dịu dàng.
Nàng ngủ rất ngon khiến hắn không đành lòng đánh thức.
Thuốc trước đó hắn đút cho nàng là đan dược ổn định linh hồn, chỉ là hắn lừa nàng bảo là thuốc độc mà thôi. Sau khi uống thuốc vào, nàng sẽ cảm thấy mệt mỏi buồn ngủ.
Hắn cúi người, nhẹ nhàng đến gần nàng.
Cảm giác được có người đến gần, đôi mắt lim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-tuyet-mong-hoa/2665768/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.