“Có điều nói đi nói lại, đó thật sự là thuốc độc sao?”
Mộng Hàm Yên chợt nghĩ đến điểm này, tuy rằng tên kia cực kỳ xấu tính, sáng nắng chiều mưa như thời tiết tháng ba. Nhưng nếu nói hắn sẽ làm hại nàng, bất luận thế nào nàng cũng không tin.
Trong lòng nàng có cảm giác đặc biệt như vậy, vô cùng tin tưởng hắn, tin tưởng vô điều kiện.
Tự trong đáy lòng nàng, hắn sẽ không hạ độc nàng.
“Nếu đã như vậy, bây giờ có chạy hay không?”
Nàng cảm giác được, nếu như nàng lại trốn một lần nữa, chắc chắn hắn sẽ cực kỳ tức giận.
Hơn nữa Nguyệt Thiển Mi vẫn còn trong cung, ngay trong tay Mặc Cẩn Tà, khiến nàng không thể nào dứt áo ra đi.
Nếu bây giờ nàng trốn, Quỷ vương chắc chắn sẽ bỏ mặc Nguyệt Thiển Mi.
Điều này nàng có thể khẳng định, hắn không hề để tâm đến sống chết của người khác, là một người cực kỳ máu lạnh vô tình.
Nhưng với một Quỷ vương máu lạnh vô tình như thế, nàng lại có cảm giác đặc biệt tin tưởng và an tâm.
Tựa như bóng người mơ hồ trong mộng kia, khiến trái tim nàng ấm áp.
- Vương phi nương nương, tôi là Lạc Đình - thầy may y phục tới đo may y phục cho người.
Tiếng gõ cửa vừa dứt, một nam tử với khuôn mặt mộc mạc tiến vào, mặc bộ trường bào tinh tế màu lục nhạt, thanh lịch mà không mất vẻ cao quý.
Trên mái tóc dài của hắn là một cây trâm ngọc bích hình lá trúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-tuyet-mong-hoa/2665762/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.