- Lúc không có người ngoài, gọi ta là Phong!
Tuyết Trần Phong cầm lại mặt nạ phượng hoàng trong tay nàng đeo lên, ôm nàng bay nhanh qua giữa các cung điện.
Mộng Hàm Yên nghe lời hắn nói, đầu nhỏ lắc như trống bỏi:
- Ta có thể gọi huynh là đại ca không?
- Không thể!
Tuyết Trần Phong nhớ nàng gọi Thanh Ý Dao là Dao, gọi cực kỳ thân mật khiến hắn ghen tuông quằn quại.
Hiện tại nếu nàng đã biết thân phận của hắn, vậy hắn đương nhiên phải tranh thủ một ít phúc lợi.
- Sao huynh nhiều tên như vậy? Không phải huynh tên Nguyệt Ly sao? Cái tên này là lừa ta à? Rõ ràng là vương huynh của Mặc Cẩn Tà, hắn họ Mặc, huynh họ Tuyết, nhất định là nói bừa.
Mộng Hàm Yên nói, hắn có nhiều bí mật như vậy, nàng hoàn toàn nhìn không thấu.
- Ta theo họ mẹ, tên Tuyết Trần Phong, tự Nguyệt Ly, có gì mà kinh ngạc?
Tuyết Trần Phong biết số mệnh mình bẩm sinh đã khác người thường, lúc hắn ra đời, hoa anh đào quanh năm không tàn trên Liên Anh Sơn toàn bộ đều héo úa.
Bầu trời hóa thành màu đỏ tím, ban ngày cũng có tiếng quỷ khóc ma kêu, lòng người hoảng hốt.
Tên của hắn do phụ mẫu quyết định, ý là muốn hắn rời xa tranh đấu hoàng tộc, chỉ cần bình an sống cả đời là được.
- Ta cảm thấy cái tên Nguyệt Ly này rất quen thuộc! Cảm giác như rất lâu về trước, chúng ta đã từng gặp nhau.
Mộng Hàm Yên nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-tuyet-mong-hoa/2665756/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.