- Tại sao ta lại có cảm giác là mình đã từng sở hữu ngươi? Ta đã quên đi quá khứ, nhưng ngươi cũng không nhớ gì sao?
Mộng Hàm Yên nhìn Vô Nhai, vốn tưởng rằng có thể biết mình là ai, không ngờ lại là công dã tràng.
- Chủ nhân và Vô Nhai quả thực có liên hệ từ lâu nhưng Vô Nhai đã bị phong ấn, có những bí mật Vô Nhai không thể nào xem được. Trừ phi chủ nhân có năng lực giải phần nội dung bị phong ấn ấy, Vô Nhai mới có thể giải đáp thắc mắc cho chủ nhân.
Vô Nhai cũng cảm thấy nữ tử trước mắt rất quen thuộc, nhưng hiện giờ nội dung hắn có thể đọc trong “Biên niên sử thiên địa” căn bản không có ghi chép liên quan tới nàng.
Hắn cẩn thận cảm ứng một lát, phát hiện trong “Biên niên sử thiên địa” có một khu bị sức mạnh nào đó phong ấn, hắn không thể nào xem được nội dung.
- Ta phải làm thế nào để giải phong ấn trong sách?
Mộng Hàm Yên vừa nghe hình như có hi vọng, liền vội vã hỏi.
- Chủ nhân! Người bây giờ vẫn chưa thể giải được phong ấn này, bởi vì giải phong ấn cần sử dụng sức mạnh chân chính của chủ nhân, mà chủ nhân bây giờ vẫn chưa đạt đến sức mạnh ấy.
Vô Nhai có thể cảm nhận được sức mạnh của Mộng Hàm Yên rất yếu ớt, dù chỉ là mở trang sách để hắn xuất hiện cũng khiến nàng có chút không chống đỡ nổi.
Mộng Hàm Yên ngán ngẩm nói, cảm thấy mình rất vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-tuyet-mong-hoa/2665689/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.