"Đáng tiếc lão sư lại không chờ được đến lúc Tiên Hoàng công thành thành công, trong một trận vây bắt, huynh trưởng Tề vương của trẫm bị quân địch dồn vào chân tường, lão sư liền chạy tới giải vây cho Tề vương. Trên đường về bị quân địch truy giết, lão sư vì cõng Tề vương nên không tránh được, bị thương nặng. Lão sư nhịn đau đưa Tề vương về doanh trại, đao vẫn còn cắm trong ngực người.
Tề vương được cứu sống nhưng bị bán tàn phế, lão sư lại tránh không khỏi kiếp nạn này, người bị thương quá nặng, hơn nữa sốt cao không lùi. Lúc sắp chết, người xin Tiên Hoàng ba việc: Thứ nhất, hy vọng Tiên Hoàng và Hoàng Thượng đời sau nhất định phải yêu dân như con; Thứ hai, người mong cháu gái của mình nếu có thể thì đừng để nàng có quan hệ gì với giới quan lại, đặc biệt là Hoàng gia, chỉ cần nàng sống một cuộc sống bình thường mà lớn lên là được rồi; Thứ ba, lão sư công đạo trẫm nhất định phải nhắn với Tề vương là hắn không cần áy náy, phải hảo hảo sống cho tốt.
Tiên Hoàng và trẫm đều đáp ứng những yêu cầu của người, ngày người qua đời, toàn bộ tướng sĩ quỳ xuống đất bật khóc. Tề vương không cần người đỡ, tự đi ra doanh trại khóc lóc dập đầu vái trước bài vị của lão sư, thề rằng hắn nhất định sẽ sống thật tốt. Khi đó tiểu Tuyệt Ca nghe tin gia gia qua đời, nàng không khóc, cơ thể run run, cắn môi, sắc mặt tái nhợt quỳ xuống đất dập đầu, nói là mình nhất định sẽ hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-tu-cua-hoang-thuong-cuoi-vo/574618/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.