Cái gì khu hungtị tà đều là gạt người!
Tình nhi của hắnmang nó bên mình cũng không tránh thoát được kiếp nạn lần này! Nước mắt rơixuống như mưa, rơi cả vào trong lòng bàn tay Mai Tuyết Tình. Là vật gì rơi vàotrong tay rồi, nong nóng, vốn là trời đang mưa rồi sao?
Mai Tuyết Tìnhcảm giác như bản thân đang đứng ở dưới mép một mái hiên, đưa tay ra hứng lấytừng giọt nước mưa rơi xuống, nhưng mà, mưa này như thế nào lại nong nóng nhưvậy?
Còn có người đangkhóc, là hài tử nhà ai nhà đang khóc? Có phải không tìm được đường về nhà rồihay không? Mai Tuyết Tình thu hồi tay lại, nghĩ muốn đi ra ngoài xem qua mộtchút. Ngay lúc nàng vừa xoay người, một đôi bàn tay to ấm áp nắm lấy bả vainàng giữ lại.
“Tình nhi… Tìnhnhi… Tình nhi tay đã cử động rồi! Tình nhi tay mới vừa rồi động đậy rồi!”
Là thanh âm aihưng phấn như vậy, phảng phất như từng được nghe qua ở nơi nào, rất quen thuộc!
Khai thái y đitới, xem mạch, rồi nói, “Hoàng thượng, công chúa qua khỏi giai đoạn sinh tửnguy hiểm rồi, thế nhưng, gân cốt tổn thương nặng nề, trong vòng một trăm ngàycông chúa sau này nhất định phải được tĩnh dưỡng, chăm sóc chu đáo sẽ mau chóngkhôi phục, cũng phải khoảng ba đến bốn tháng!”
Hạng Ngạo Thiên long nhan vui vẻ. “Hảo, nếu công chúa khôngcòn gì trở ngại, vậy ngươi trở về cung đi!”
“Lão thần tuân chỉ!” Khai thái y rời đi.
Vừa đi vừa lau mồ hôi, “Lần này, thật may mắn mới giữ lạiđược mạng già này!”
Mai Tuyết Tình dùng hết khí lực nâng mí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-tu-cua-ca-ca/1617387/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.