Đệ bát thập tứ chương.
Lãnh Ngọc Phương đỡ Vu Cấm dậy, tuy biết Ôn Tiềm Lưu có được kiếm chủng Thiên Vân kiếm nhưng hôm nay giao thủ, chỉ cảm thấy thực lực đối phương thâm sau khó lường. Hai người họ rời khỏi địa cung. Ôn Tiềm Lưu ung dung theo sát họ.
"Nói đi, giáo chủ các ngươi ở đâu?"
Hai người đi ra địa cung băng, phía sau là mảnh đất trống trải, đây là nơi kính thủy giáo dùng để tế lễ, hiện tại chỉ có một tế đàn, gió lạnh lướt qua họ, hai người không hẹn mà cùng hít một hơi khí lạnh.
Vu Cấm bỗng nở nụ cười, ngẩng đầu nhìn Lãnh Ngọc Phương nói, "Tỷ tỷ, quên nói ngươi biết, ngày ấy khi từ biệt hắn, hắn đã nói với ta "Trần thế tựa triều nhân tựa thủy. Giang hồ năng hữu kỉ phân hồi (Trần gian như thủy triều người như nước, nhập giang hồ có mấy ai trở lại?)", quả nhiên hắn nói đúng."
Lãnh Ngọc Phương bước tới trước mặt Vu Cấm, "Để ta giữ chân hắn, ngươi chạy đi, nếu có thể, hãy chạy thật xa, thật xa."
"Tình cảm tỷ đệ thật đẹp a." Ôn Tiềm Lưu vỗ tay tán thưởng.
"Ta ở lại kính thủy giáo, chính vì sợ ngày này rồi sẽ đến, sợ rằng một nữ nhân như ngươi phải đối mặt với..." Vu Cấm xuất kiếm trong giây lát, nhưng ngón tay Ôn Tiềm Lưu khẽ động, liền phá tan kiếm khí ấy.
Lãnh Ngọc Phương xuất kiếm ngay sau đó, bị một kiếm của Ôn Tiềm Lưu đánh trúng, phun máu.
"Tỷ tỷ —" Vu Cấm vừa muốn đi qua, nhưng Ôn Tiềm Lưu đã ở sát sau lưng, chế trụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-tran/1656627/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.