Đệ thất thập nhị chương.
Ngọn đèn duy nhất trong phòng bị Mạc Phi Trần thổi tắt trước khi vận công, còn nói cái gì đó liên quan tới 'đốt cháy' cùng 'thiếu oxi' vân vân khiến Lục Khinh Mặc nghe không hiểu gì cả.
Chỉ là y rất hưởng thụ thời gian như thế, mặc dù tại một mảnh tối tăm, y vẫn có thể nhận ra ngũ quan Mạc Phi Trần cùng mỗi một rung động nhỏ nhoi nơi mí mắt.
Hai ba ngày qua đi, Mạc Phi Trần vẫn duy trì tư thế kia.
Lục Khinh Mặc mỉm cười, thiếu niên này thỉnh thoảng không ai biết cũng sẽ có lúc ngồi trầm tĩnh cùng kiên nhẫn đến thế, có lẽ hắn không cần bất cứ ai bồi bên mình, vì hắn cũng không hề vội vàng.
Qua vài ngày, Mạc Phi Trần nỗ lực muốn phá tan một đạo kinh mạch, nhưng chân khí từ khí hải di chuyển tới đích đến lại không đủ kình lực, lại lùi về. Hắn làm lại rất nhiều lần, kết quả cũng không như ý.
Lúc này, ngoài hiên mơ hồ truyền đến tiếng đánh nhau.
Mạc Phi Trần tận lực kìm lòng bảo trì bình tĩnh, Lục Khinh Mặc cũng nhanh nhẹn đưa chân khí tiến nhập vào kinh mạch Mạc Phi Trần, theo sau nội lực của hắn để ngừa vạn nhất khi phân tâm khiến chân khí hắn đi ngược chiều.
Cửa sắt ngoài hiên phát ra tiếng va chạm, xem ra bên ngoài có một vị khách không mời mà đến.
"Tụ vào đan điền, trầm xuống khí hải." Lục Khinh Mặc nhíu mi, hắn biết Mạc Phi Trần mơ hồ có chút bất an.
Lúc này, cho dù Mạc Phi Trần không nóng vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-tran/1656615/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.