Chương trước
Chương sau
Đệ lục thập nhất chương.

Hai tay Mạc Phi Trần gắt gao bám trên người Lục Khinh Mặc, tựa như y là một cọng cỏ cuối cùng cứu mạng mình.

.......

Sắc mặt Mạc Phi Trần trắng bệch, đầu óc mơ màng nhất thời cũng thanh tỉnh ba phần. Hắn biết mình đang làm gì, ánh mắt còn chưa kịp cay, đã cảm giác được sống lưng Lục Khinh Mặc run nhẹ.

"Thực xin lỗi... Phi Trần..."

Một khắc này, có cảm xúc nào đó như nổ tung mà trào ra, Mạc Phi Trần ôm lấy đối phương, bởi vì đau đớn mà không thể động đậy, chỉ có thể dùng ngón tay vuốt ve làm yên lòng y.

Nhu cầu của Lục Khinh Mặc rất ít, Mạc Phi Trần luôn cho rằng như thế. Y chỉ nghĩ luôn bên cạnh Mạc Phi Trần, có năng lực liền làm chút sự tình giúp hắn, ngẫu nhiên uống một hai chén rượu, thoải mái mà trò chuyện. Y luôn biết Hà Uẩn Phong đối với Mạc Phi Trần có ý nghĩa thế nào, cũng biết Quân Vô Sương ép buộc hắn mang lại hậu quả thế nào, nên y luôn rất cẩn trọng, cho dù chỉ là một vài việc mờ ám lấy tiếng vui đùa.

Mạc Phi Trần thở dài, chính mình chưa từng ôn nhu với bất luận kẻ nào, lúc này đây lại ghé vào tai Lục Khinh Mặc mà thì thầm, "Cũng tiến vào rồi... không bằng cứ để ngươi tận hứng đi...."

Mạc Phi Tràn rõ ràng hiểu được mình không hề dùng thân thể này mà thương hại y, chỉ cần mình động tâm với y dù chỉ một chút, vậy cũng không thể nào nói là thương hại.

Hắn sẽ trở lại bên cạnh Hà Uẩn Phong – nếu cả đời này hắn chỉ có thể lựa chọn một người, nhưng nói cả đời này hắn chỉ yêu một mình y, đó là lừa mình dối người.

Hai má Lục Khinh Mặc phiếm hồng, mạch máu nổi lên, Mạc Phi Trần biết y đã vô cùng nhẫn nại.

"Ta cam đoan, sẽ không hận ngươi, cũng không trốn tránh." Mạc Phi Trần gian nan cúi đầu, chạm nhẹ tới lông mày y.

....

"Lục đại ca...." Mạc Phi Trần cầu xin, môi đối phương lại nuốt hết tất cả lời nói....

Y dừng lại động tác, thứ ấy vùi vào sâu nhất, luôn luôn ôm chặt Mạc Phi Trần.

Hai tay luôn buộc chặt cuối cùng cũng có thể buông ra, hơi thở Lục Khinh Mặc dồn dập, quanh quẩn bên tai Mạc Phi Trần.

Khúc Hi Nhược chờ trong xe, đã qua rất lâu, nhưng lại không thấy hai người Lục Khinh Mặc trở về, nàng định đi ra xem một chút, nhưng nhớ lại Lục Khinh Mặc đã cảnh cáo, chỉ đành ngồi im tại chỗ.

Không biết qua bao lâu, Lục Khinh Mặc trở lại xe, y cầm một cái chăn mỏng, Khúc Hi Nhược nhìn y toàn thân ướt đẫm, tóc tai hỗn độn gợi cảm vô cùng, không thể không cúi đầu.

Một lúc sau, y ôm Mạc Phi Trần đã được chăn bọc lấy tiến vào, nhẹ nhàng đặt xuống, còn cẩn thận điều chỉnh tư thế giúp hắn.

"Hắn.... làm sao vậy?"

Mạc Phi Trần vẻ mặt mệt mỏi, trên môi Lục Khinh Mặc cong lên nụ cười độc ác, "Nếu ngươi dám vén chăn nhìn hắn, ta sẽ đem ngươi tống vào kỹ viện."

"Cái gì?"

"Ta nói thật." Lục Khinh Mặc buông màn xuống, bắt đầu lái xe, trước khi trời tối nhất định phải tìm chỗ nghỉ ngơi ở trấn kế tiếp, chính mình không khống chế được, thân dưới Mạc Phi Trần nhất định là bị thương, sẽ không chịu được mệt nhọc khi đi xe.

Khúc Hi Nhược cúi đầu, thấy một mảng xanh tím trên cổ Mạc Phi Trần, nàng đường đường một đại tiểu thư chưa từng gả chồng nên cũng không rõ là gì, chỉ cảm thấy hai má nóng lên.

Qua bữa chiều, bọn họ chạy tới một khách điếm trên trấn.

Lục Khinh Mặc thuê hai gian phòng, cũng không nói gì thêm với Khúc Hi Nhược, chỉ ôm Mạc Phi Trần lên lầu.

Gọi tiểu nhị chuẩn bị nước nóng, sau đó đem Mạc Phi Trần từ trong chăn đặt xuống, khăn ướt lướt qua da thịt hắn, tiếp xúc tới chiếc cổ loang lổ ấn ký.

Lục Khinh Mặc biết mình đã vượt qua giới hạn này, nhiều hơn một lần thì có gì khác nhau? Một tay chống dục dũng, vươn cổ tạo thành đường cong hữu lực, mút môi trên Mạc Phi Trần, lại đụng phải những hôn ngân kia, sau đó dừng lại.

"Quên đi, chỉ sợ ta làm tiếp một lần, ngươi lại thật sự hận ta đến chết."

Lục Khinh Mặc thấy nước sắp lạnh, bế Mạc Phi Trần ra, lau khô người hắn rồi đặt lên giường, tìm xiêm y sạch sẽ thay giúp hắn, vừa định mặc quần cho hắn, Mạc Phi Trần mơ hồ tỉnh lại.

"Lục đại ca...." Cả đời này chỉ có một tiếng gọi khẽ ấy mới khiến tâm tình căng thẳng của y thả lỏng xuống. Y chỉ sợ khi Mạc Phi Trần tỉnh lại sẽ đối xử với mình lạnh lùng, nếu như vậy y thực sự không biết phải làm thế nào.

Ánh mắt Lục Khinh Mặc dịu dàng mà trầm ổn, Mạc Phi Trần biết y không có tà niệm gì, thả lỏng thân thể, Lục Khinh Mặc chậm rãi tách hai chân hắn ra, tựa hồ muốn nhìn dấu vết bầm tím cùng tơ máu ở nơi đó, Lục Khinh Mặc nhíu mày, môi hôn lên đùi trong của hắn.

Mạc Phi Trần run rẩy, một nụ hôn không chút dục vọng, ngược lại mang theo vài phần áy náy cùng đau lòng.

"Thực xin lỗi."

"Vẫn.... tốt." Mạc Phi Trần quay đầu, cảm giác ngón tay Lục Khinh Mặc dính thuốc chen vào huyệt đạo, lối vào bị khuếch trương chưa lâu rất dễ dàng đi vào. Mạc Phi Trần nuốt nuốt nước miếng, toàn thân khẩn trương.

"Đừng sợ, ta chỉ bôi thuốc giúp ngươi, nếu đau thì nói."

"Không đau." Mạc Phi Trần mấp máy môi.

Bôi thuốc xong, Lục Khinh Mặc bưng tới cho hắn một chén cháo, giúp hắn ăn xong liền đắp lại chăn rồi rời đi.

Mạc Phi Trần kéo y lại, "Lục đại ca ngươi đi đâu vậy?"

"Ta đi thuê một gian phòng khác, ngươi yên tâm nghĩ ngơi thật tốt đi." Lục Khinh Mặc xoa đầu hắn rồi ra ngoài. Đóng cửa lại, y tựa vào tưởng mà ngẩng mặt lên, nước mắt chảy xuống.

"Ta nên làm cái gì bây giờ? Phi Trần...."

Mạc Phi Trần cũng mở to mắt, hắn biết mình không hận Lục Khinh Mặc, cũng không có điểm gì khúc mắc với y, chỉ là, có thứ gì đó đã không còn như lúc trước.

Xuân dược của Khúc Hi Nhược không phải là nguyên nhân, mà chỉ là cái cớ để Mạc Phi Trần đáp lại Lục Khinh Mặc.

Mạc Phi Trần trừng hai mắt, cười khổ nói: "Nguyên lai Mạc Phi Trần ta là kẻ không thể nào nắm giữ chính bản thân mình a."

Ngày hôm sau, Lục Khinh Mặc gõ cửa phòng Mạc Phi Trần, đỡ hắn xuống ăn điểm tâm.

Chung quy cũng là người luyện võ, Lục Khinh Mặc cũng chỉ làm một lần, Mạc Phi Trần hiện tại cũng tốt hơn nhiều rồi.

Đi xuống lầu, chỉ thấy Khúc Hi Nhược cúi đầu ngồi im, trước mặt là cháo nóng, bánh bao cùng vài đĩa dưa muối.

Mạc Phi Trần ngồi xuống trước mặt nàng, đẩy đĩa củ cải muối tới trước mặt nàng, "Khúc tiểu thư, ngồi đã lâu như thế sao không ăn gì đi?"

Lục Khinh Mặc như trước im lặng với nàng, Mạc Phi Trần nhìn cũng hiểu nếu quả thực muốn người khác hết hy vọng với mình, phải hành động như y mới là rõ ràng. Cho nên vô luận Quân Vô Sương hay Lục Khinh Mặc cũng thế, bọn họ không làm gì sai, chỉ trách chính bản thân Mạc Phi Trần hắn không có định kiến.

Khúc Hi Nhược múc một ngụm cháo, tựa hồ muốn nói gì, đại khái là thực xin lỗi, linh tinh.

"Khúc tiểu thư, dưa hái xanh sẽ không ngọt, ta nghĩ trong lòng nàng cũng rất rõ ràng." Ngữ khí Mạc Phi Trần rất nhẹ nhàng.

"Ta biết, lúc này ta sẽ quay về."

"Mạc sư đệ? Thật là ngươi sao?" Bỗng nhiên có người vỗ vai Mạc Phi Trần, vừa quay người lại liền nhìn thấy Lý Độ.

"Lý sư huynh! Là ngươi a! Sao ngươi lại ở chỗ này?"

"Đây mới là điều ta nên hỏi đó! Ngươi chạy đi đâu? Sư tổ Hà Uẩn Phong vì tìm ngươi mà chạy hết cả võ lâm Trung Nguyên, thậm chí còn đi Tây Vực rồi đó!"

"Một lời khó nói hết! Một lời khó nói hết! Ta hiện tại chính là muốn đi Tây Vực tìm Hà Uẩn Phong trở về đây!"

Lý Độ thấy Lục Khinh Mặc im lặng ngồi một bên, nhanh chóng hành lễ, "Lục đại hiệp...."

"Không cần đa lễ, Lý thiếu hiệp không phải là đi Ngọc Lân Môn tham gia luận võ kén rể sao? Tại sao lại xuất hiện ở đây?"

"Ai, ta đi giữa đường gặp một vị sư tỷ ở Luyện Hà động, nàng nói sự muội mình đã bị Diệp Tố bắt đi, muốn ta hỗ trợ tìm kiếm. Ta nghĩ thầm tuy mình không phải đối thủ của Diệp Tố, nhưng là mạng người quan trọng cũng không thể mặc kệ, vì thế liền tìm hiểu tin tức Diệp Tố, nên đi tới thị trấn này."

"Là thế này." Mạc Phi Trần cười cười, "Lý sư huynh không cần lo lắng, vị sư muội Luyện Hà Động mà ngươi tìm đã giải được cổ trùng, hiện đang ở Ngọc Lân Môn nghỉ ngơi đó."

"Thật sự? Vậy tốt quá." Lý Độ dù không có diện mạo tiêu sái như Lục Khinh Mặc, lại không thanh tú như Mạc Phi Trần, nhưng lại rất có nét anh tuấn của nam tử, đối nhân xử thế lại phóng khoáng, "Vậy bây giờ ngươi đi Tây Vực tìm sư tổ, có muốn ta đi theo không?"

Ngón tay Lục Khinh Mặc run lên, nếu Mạc Phi Trần chỉ cần nói "hảo", y nhất định rời đi ngay lập tức.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.