***
Đưa tay lên chạm chạm cái sợi dây ruy băng màu đỏ sậm mà Bảo Bình Einstein dùng để cột tóc cho Phượng Kim Ngưu mấy hôm trước, tâm tình nàng bỗng vui vẻ lên hẳn, miệng còn cười cười khả ái nữa. Đôi chân bước những bước dài, tạo ra tiếng động lộp cộp vui tai.
Cách Phượng Kim Ngưu một đoạn, Nhân Mã Sagitta - đội trưởng đội bóng rổ của trường Daniel đang ôm bóng chạy về phía nàng. Ánh mắt cậu ta hôm nay có vẻ hơi khác thường, vừa như có tia vui mừng lại như chất chứa một khoảng bi thương.
"Phượng Kim Ngưu."
"Cậu gọi tôi á?"
Nhìn xung quanh mình một lượt, chân mày Phượng Kim Ngưu hơi nhíu lại. Nàng lần này đã nhận ra cái người trước mặt, chính là tên con trai mà hồi trước ở can teen trường bị nàng đổ soup tôm hùm lên người. Không có ai xung quanh ngoài cậu ta và nàng, liệu có phải cậu ta tới trả thù nàng không nhỉ?
"Ây, đứng yên đấy... cậu, cậu cứ bước tới gần tôi làm gì thế?"
Đưa tay xua đuổi cái tên trước mặt tránh xa mình ra một chút, chân phải Phượng Kim Ngưu còn không tự chủ được mà giật lùi một bước. Àh, chắc là phản xạ tự nhiên khi gặp lại rắc rối mình từng gây ra chăng?
"Cậu sợ cái gì thế? Tớ chỉ muốn dạy cậu chơi bóng rổ thôi mà. Lại đây Cún."
Nhân Mã không cần nghe miệng Phượng Kim Ngưu nói mấy từ như đồng ý hay nàng không biết chơi, tuỳ tiện bước đến bên cạnh nàng, chẳng mấy chốc đã thành công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-tinh-yeu/3299511/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.