Nửa đêm, Tinh Hoa vì cực kỳ đau đớn mà tỉnh lại. Trên người hắn trống trải không có ai, mà Tiểu Thái Đao bình thường vẫn nằm sấp ngủ trên người hắn không biết đã chạy đi đâu.
Tinh Hoa muốn đi tìm cậu, nhưng người hắn đau đến mức không thể đứng dậy được. Hắn giơ tay lên, da trên ngón tay và cả cánh tay hắn nều đã nứt ra, bong tróc đến nỗi không tìm ra một nơi nào lành lặn. Ánh phỉ thúy từ bên trong lóe ra sáng đến chói mắt.
"Tiểu......" Tinh Hoa muốn gọi tên Tiểu Thái Đao nhưng lại không nói nên lời, chỉ có thể phát ra những tiếng thì thào.
Không biết có phải tiếng thì thào của hắn gợi ra sự chú ý của người khác không. Hắn mơ hồ thấy Hồ Điệp Quân và Mai Mai vội vàng mở cửa xông vào, cúi xuống bên người hắn thân thiết quan tâm, nhưng hắn không thể nói ra được một chữ.
Dấu hiệu năng nguyên hóa của hắn đã gần đi đến giai đoạn cuối, bên tai đều là tiếng ù ù, không thể nghe rõ người xung quanh đang nói gì nữa.
Giường hơi rung động, hắn ngửi được mùi gì đó hư thối, mà thị giác của hắn cũng bắt đầu bị bóng tối bao phủ.
Hồ Điệp Quân và Mai Mai đang ở bên cạnh hắn — nhưng Tiểu Thái Đao mà hắn muốn gặp nhất đang ở đâu?
"Tình cảm của ngươi đối với org quá sâu đậm, chuyện này không hợp lý. Ta nghĩ đây là ảnh hưởng do khế ước tạo ra. Sau khi giải trừ khế ước, có lẽ ngươi sẽ tỉnh táo hơn một chút." Giọng nói của Sâm Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuy-tinh-he-liet-bien-duyen-chi-do/582582/quyen-3-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.