Diễm Liệt bắt được tay nàng, khẽ mở mắt, cười như không cười:
“Ái phi đây là đang làm cái gì?”
“Ta… ta đang rèn luyện thân thể.”
“Ngoan ngoãn nghe lời —— móng tay cùng hàm răng của ngươi quá mức sắc bén, thật nên rút toàn bộ chúng ra. Ái phi, ngươi nói có đúng không?”
“Không phải! Không, ý của ta là… ta sai rồi. Vương, ngươi là rộng lượng như vậy, không nên cùng một nữ nhân yếu đuối như ta so đo.”
“Ngươi là nữ nhân yếu đuối?” Diễm Liệt cười lạnh: “Là nữ nhân dám can đảm đánh ta, lại còn nói mình là nữ nhân yếu đuối, rõ là…”
Diễm Liệt nói xong, nhớ lại ngày đó quấn quýt, hô hấp dần dồn dập. Hơi thở của hắn vang lên bên tai Tư Tư, thở ra khí nóng khiến cho nàng mặt hồng tim đập. Nàng cũng không biết vì sao a, mặc dù nàng cực kỳ ghét tên nam nhân này, nhưng đối với hắn thân mật như thế, trong lòng trừ sợ hãi ra còn có một loại kích thích kín đáo.
“Nguyệt Lạc…”
Diễm Liệt nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt sáng bóng của Tư Tư, Tư Tư còn chưa kịp phản ứng, hắn liền bá bá đạo hôn lên đôi môi anh đào của nàng. Diễm Liệt vừa hôn vừa trêu đùa nàng, thân thể Tư Tư cũng không tự chủ được. Nhưng, nàng vẫn dùng hết sức đẩy Diễm Liệt ra:
“Đừng! Bên ngoài có nhiều người như vậy…”
“Không cần nói!”
Diễm Liệt nói xong, đặt nửa thân mình trên người của Tư tư, một tay bắt lấy đôi tay nàng cố định trên đỉnh đầu, một bàn tay quen thuộc khác lần tới cởi y phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-xuyen-qua-bao-quan-sung-co/1593782/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.