Bảng thông báo trong khoa vừa dán lên kế hoạch nghỉ lễ Quốc khánh, ai đi ngang qua cũng dừng lại xem, còn phải phát biểu chút tâm tình chờ mong.
Giản Tân mặc đồ phẫu thuật xanh ngắt từ bên ngoài đi vào, định bụng uống ly nước nhưng rồi lại trực tiếp đi qua căn tin ăn trưa. Bác sĩ Từ nói: “Rất bận sao? Hôm nay có mấy ca mổ?”
“Ba ca.” Giản Tân cười cười, mới chú ý tới thông báo nghỉ lễ, “Mấy tháng rồi chưa đụng vào dao mổ, cả sáng nay làm phẫu thuật cảm thấy rất căng thẳng. Đây là lịch trực sao?”
Đang nói, tiểu y tá bên khoa phóng xạ thò đầu vào cửa, hô: “Phúc lợi Quốc khánh ăn cơm xong mọi người qua nhận nhé, ở bên phòng y tá tụi em đấy.”
Toàn bộ quà đều là những thứ này, dầu ăn và phiếu mua hàng. Giản Tân ăn cơm xong đến nhận, tiểu y tá sáp lại gần nói: “Bác sĩ Giản, em về lại khoa rồi nhưng sau này không tán gẫu với anh được nữa rồi.”
Giản Tân kí tên lên đơn nhận: “Tán gẫu á, cô muốn tán cái gì?”
Tiểu y tá nói: “Cũng không có gì, em cảm thấy anh ngày càng ổn hơn á, hôm trước thấy anh em cũng không dám nhiều lời, bây giờ không phải anh đã phẫu thuật lại rồi sao? Em đây an tâm.”
Giản Tân phì cười: “Sao cô lo lắng cho tôi thế?”
“Không nên sao, từ lúc anh giúp em xin chữ ký của Uông Hạo Diên, em liền đem anh trở thành thầy tốt bạn hiền.” Tiểu y tá nói xong thở dài, nói tiếp: “Chỉ có điều em thoát phạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-quan-he/1354004/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.