Editor: Vệ Tử Y
Đả tự: webtruyen.com
Bọn Hỉ Nhi đối với việc tiến vào vùng đất man di vô cùng bất an cảnhgiác, nhưng khi đến nơi rồi lại thấy cũng không đến mức đáng lo như vậy. Người nơi này cũng như ở Hiên Viên vương triều, không khí an bình, cóđiều cuộc sống thì khổ cực hơn, không tốt như ở Hiên Viên vương triều.
Ngồi trên xe ngựa vào thành, bọn họ kinh ngạc phát hiện, quy hoạch củatòa thành cũng giống với thành Lạc Nhạn, cái khác là nhà cửa đều đắpbằng bùn, những gian nhà nho nhỏ, cũng có vài gian lớn hơn một chút.
Bọn Hỉ Nhi không nhịn được tò mò vén mành xe lên nhìn người dân man di đang hoan nghênh họ vào thành.
"Tiểu thư, bọn họ hình như rất thân thiện." Thảo Nhi thụt đầu vào, do dự nói.
Nàng xông họ cười cười, họ không đắc tội người nơi này, cũng không phảilà người Đại Gian Đại Ác gì, người man di dĩ nhiên sẽ không làm khó họ.
"Nơi này tựa như Tây Vực, nồng đậm phong tình di quốc." Nàng cũng nhìncảnh sắc bên ngoài, cảm thán nói, Tây Vực ở hiện đại, là nơi rất thần bí khiến ai cũng muốn đến.
Hỉ Nhi che miệng cười, nói: "Tiểu thư, nơi này chính là Tây Vực a."
À? ! Nàng sửng sốt, cũng hiểu được, nơi này thật ra thì cùng cổ đạiTrung Quốc một dạng, cơ hồ không có gì phân biệt, nàng cho là sẽ có bấtđồng, nhưng thật ra là giống nhau.
"Nhìn a, đến hoàng cung rồi." Nộ Nhi chỉ tay về phía tòa kiến trúc hùng vĩ cao lớn khí, không kìm hãm được hô lớn.
Bọn Hoàn Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-quan-co-nu-dac-cong-hoang-phi-tuyet-sac/1599045/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.