Tiêu Tương phi không để ý tới anh ta, nhưng cảm giác uể oải càng ngày càng mạnh, cô rất muốn nghỉ ngơi cho khỏe lại, sau đó mới có tinh lực tính toán đi bước kế tiếp làm gì.
"Anh, có thể đi ra ngoài." Cô buồn ngủ, muốn ngủ một lúc thật tốt, ngủ được trời đất mù mịt cũng tốt, tỉnh ngủ sẽ phải đối mặt với hiện thực rồi.
Hiên Viên Vũ vốn còn đang tức giận, nghe nàng vừa nói như thế, tức giận chuyển thành kinh ngạc, nàng nói gì? Nàng muốn đuổi mình đi ra ngoài? Đây là lều của hắn, nơi ở của hắn a.
"Này, có nghe hay không, tôi muốn đi ngủ rồi, anh đi ra ngoài." Cô thấy hắn ngơ ngác nhìn mình, giống như không có nghe được lời của mình, vì vậy mất hứng lại nói một lần nữa.
Hiên Viên Vũ nghĩ nổi giận, nhưng nhìn đến vẻ mặt nàng mệt mỏi rã rời thì tâm tư vẫn lãnh khốc vô tình cư nhiên mềm nhũn ra, hắn cư nhiên lắng nghe nàng..., hơn nữa coi như nàng đối với mình không giả màu, cư nhiên mình tính khí mình cũng rất tốt, không so đo.
"Ngươi ngủ đi, ta ở bên cạnh nhìn ngươi." Hắn không muốn rời đi, nhưng là vẫn rất săn sóc, để cho nàng yên tâm ngủ, có hắn ở đây, nàng chính là an toàn.
Tiêu Tương Phi vốn định nói thêm gì nữa, nghĩ đuổi hắn đi, cô không có thói quen ngủ ở trước mặt người lạ, lại càng không thói quen giao mình cho một người đàn ông xa lạ. Nhưng, cô không còn nhiều sức lực nữa, cô chỉ muốn chìm vào trong bóng tối, cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-quan-co-nu-dac-cong-hoang-phi-tuyet-sac/1598940/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.