Edit + Beta: Dực
Hắn nói một câu khiến Hữu Nhàn ngạc nhiên vô cùng.
Nàng… quan trọng?
“Theo ta đi, đừng gả cho tên họ Chúc kia nữa!”
Hắn kích động lắc tay nàng, một tay lại kéo nàng vào lòng.
Hắn dịu dàng giống như dòng nước quấn quanh lấy người nàng.
Nàng ở trong lồng ngực hắn rất lâu, không thể tự kiềm chế.
“Không được! Tuyệt đối không được!”
Đột nhiên nàng lại có phản ứng với lời hắn nói muốn dẫn nàng đi, cái đầu kịch liệt lắc qua lắc lại.
Nàng không thể ích kỷ như vậy!
Từ trước đến nay hắn luôn kỳ vọng bản thân có thể thăng tiến, nếu chỉ bởi vì nàng mà khiến hắn phải từ bỏ thứ mà hắn luôn coi trọng, thì cả đời này, bọn họ sẽ không thể vui vẻ.
“Hiện tại ta chỉ cần một câu nói của nàng, có nguyện ý cùng ta rời đi không? Chỉ có một vấn đề này, có hay không, ta muốn nàng cho ta một câu trả lời thuyết phục nhất!”
Con ngươi thâm thúy của hắn nhìn chằm chằm hắn.
Buông tay hay giữ lấy, đều chỉ dựa vào một câu của nàng!
Hữu Nhàn ngây người nhìn hắn một lúc, nàng không muốn trực tiếp từ chối hắn, nhưng bỏ trốn cùng hắn thì quả không thực tế rồi.
Huống hồ, nàng thực sự không thể xác định rõ được đây có phải lại là một trò đùa của hắn không.
“Vì sao?” Nàng nghi hoặc mở khuôn miệng nhỏ nhắn “Ngươi không yêu ta, vậy tại sao lại vì ta mà buông thả tất cả những gì ngươi coi trọng nhất để ở chung một chỗ với ta?”
Ngữ điệu của nàng rất nhẹ, giống như nàng đang thì thào tự nói với mình.
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuong-gia/1514399/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.