Edit + Beta: Dực 
“Hữu Nhàn, ta vừa nói muội có nghe không?” 
Chúc Kiếm Khác phát hiện ra Hữu Nhàn không chú ý vào chủ đề của bọn họ, ánh mắt luôn lo lắng nhìn nơi khác. 
Theo hướng nhìn thất thần của nàng, bỗng nhiên Chúc Kiếm Khác hiểu rõ nàng thất thần là có lý do. 
“Ca vừa nói gì cơ?” 
Hữu Nhàn bị Chúc Kiếm Khác nói cho giật mình, nhanh chóng lấy lại tinh thần, ánh mắt bối rối nhắm lại, thu lại ánh mắt nhìn Thuộc Phong và mĩ nữ thân mật nói chuyện. 
Nàng cúi đầu, buồn bã không nói gì. 
Chúc Kiếm Khác nhăn mặt nhìn Thuộc Phong và Đồ Nùng cách đó không xa. 
“Bây giờ Thuộc Phong đang ở cùng nữ nhân khác cũng chính là vị hôn thê mới của hắn – công chúa Đa La quốc – Đồ Nùng.” 
Hữu Nhàn sửng sốt. 
“A…” 
Nàng vô thức đáp lại. 
Nàng công chúa đó thật xinh đẹp, hơi một chút là cười không ngớt, hẳn là tính tìnhrất tốt. 
Không biết Thuộc Phong nói gì với nàng mà trông nàng vui vẻ như vậy? 
Hữu Nhàn bất giác cảm thấy bi thương — 
Ban đầu chính nàng quyết định buông hắn,không phải là vì muốn hắn được vui vẻ sao? 
Nhưng vì sao khi thấy hắn quên nàng tận chín tầng mây, nàng lại cảm thấy mất mát, cảm thấy khó chịu? 
Nhưng mà loại đau đớn này lại không khác gì cảm giác đau đớn khi tự sát lúc trước. 
Thì ra, nàng vẫn chưa hoàn toàn buông xuôi; thì ra, trong lòng nàng vẫn còn tồn tại một loại chờ mong khôngđáng có với hắn… 
Thuộc Phong nhân lúc Đồ Nùng không để ý, thỉnh thoảng lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuong-gia/1514391/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.