Edit + Beta: Dực
Thuộc Phong đi nhanh về phía giường, giữ nhẹ cánh tay phải bị thương của nàng, đặt nhẹ vào bàn tay to của mình.
Hơi nhấc tay lên để máu chảy ngược lại.
Vừa rồi dưới gốc cây ngô đồng, thấy toàn thân nàng nằm trong vũng máu, hắn giống như bị cướp hết hơi thở.
Chảy máu nhiều như vậy, đối với thiếu nữ sức khỏe không bằng nam nhân mà nói, quá mức nguy kịch.
“Nhàn nhi! Phải tỉnh lại! Xin nàng!”
Thuộc Phong dịu dàng nhìn lại khuôn mặt nàng, trái tim đã bị nàng làm sợ đến mức muốn ngưng đập.
“Vương Gia! Vừa hay Phương đại phu ở vương phủ, nô tài mời ông ấy tới!”
Tần Tương vội vã đưa Phương Trung Nhân tới.
Phương Trung Nhân đã từng đưa Hữu Nhàn từ Quỷ Môn Quan trở về mộtlần, Tần Tương biết y thuật của ông rất đáng nể, lại còn biết bệnh tìnhcủa nương nương, nhìn thấy ông, đã nhanh chóng kể rõ mọi chuyện rồi đưaông tới đây.
Thuộc Phong buồn bã ngẩng đầu, đứng dậy tránh sang một bên, để Phương Trung Nhân tiện chẩn bệnh, nhưng bàn tay to vẫn không buông bàn tay nhỏ bé lạnh ngắt của Hữu Nhàn ra, yên lặng cầu nguyện.
Phương Trung Nhân đến gần nhìn sắc mặt Hữu Nhàn, nhíu mày, vẻ mặt khó coi.
Ông nhấp miệng, cúi người bắt mạch cho Hữu Nhàn, không khỏi sợ hãi.
“Mạch tượng yếu ớt, trong bụng có hài tử, tình hình nguy kịch, vô cùng không tốt!”
Thuộc Phong ngẩn ra, đột nhiên trừng lớn mắt, túm lấy vạt áo Vương Trung Nhân.
“Cái gì? Trong bụng có hài tử? Có ý gì?”
“Nương nương có thai, đã hơn hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuong-gia/1514344/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.