Edit + Beta: Dực 
Bởi vì cuộc sống trước đây của ta cũng không quá vui vẻ. 
Ta cũng không phải là yếu ớt oán giận sau lưng người nào đó đối xửvới ta không tốt, người nào đã từng bắt nạt ta, chỉ muốn nói với tẩu,tuổi thơ củ ta không phải là bầu trời quang đãng, cũng chẳng muôn màumuôn vẻ giống như tưởng tượng của mọi người. 
Không những thế, ta thậm chí còn không cảm nhận được sự ấm áp của một gia đình. 
Bởi vậy, ta thực sự mong ta và Thuộc Phong có thể yêu thương nhau. 
Chỉ cần chàng có thể yêu ta, ta nghĩ điều gì cũng có thể. 
Nhưng, chàng quên ta, xem thường ta. 
Ta thích chàng, nhưng trong mắt chàng điều đó không đáng một xu. 
Bởi vậy, chàng mới có thể dễ dàng nghi ngờ sự tận tâm của ta đối với chàng, nghĩ oan cho ta và Khác ca ca có quan hệ bất chính. 
Kỳ thực, nếu chúng ta có tư tình, thì trước đó ta phải khăng khăng muốn gả cho chàng sao? 
Tuy đã là phu thê hơn nửa năm, nhưng chàng không hề quan tâm ta, cũng không muốn hao tổn tâm tư đối với ta. 
Điều này làm ta cố gắng biểu hiện, trở thành trò cười. 
Ta giống như một kẻ đóng hài kịch, vĩnh viễn sống trong cái vai tự biên tự diễn này. 
Vĩnh viễn, không được chàng đáp lại. 
Ta tự nhận là đã đủ kiên cường, nhưng thực sự là lần nào ta cũng bị thương đầy mình. 
Ta còn không rõ rốt cuộc ta trong mắt chàng là như thế nào, có phải chỉ là một kẻ không quan trọng gọi là đến đuổi là đi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuong-gia/1514341/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.