dit + Beta: Dực 
Thuộc Phong không từ chối đụng chạm của Thích Nhược Lan, hơi nheo mắt lại. 
Hắn do dự tầm một khắc, đột nhiên đôi tay to lớn nắm chặt thànhquyền, liếc Thích Nhược Lan một cái thật sâu, sau đó lao ra khỏi cửa. 
Hắn muốn đuổi theo nàng, suy nghĩ này xuất hiện trong đầu hắn, chưa bao giờ mạnh mẽ rõ ràng như vậy! 
_______________________ 
Gió thu thổi khẽ qua, lá rụng hiu quạnh rơi xuống. 
Hữu Nhàn một mình một người đi xuống phía dưới tán cây ngô đồng. 
Lá cây ngô đồng khô vàng rơi đầy đất, ngay cả nó cũng muốn ám chỉ tình yêu đơn phương buồn cười này. 
Nàng quay về nơi này, chỉ là ước định đơn giản mà đẹp đẽ đó. 
Nàng vươn bàn tay lạnh lẽo, vuốt ve thân cây vững chắc kia. 
Chỉ có cây ngô đồng già cỗi ghi chép tất cả những chuyện trong suốt mười một năm. 
Chuyện cũ của bọn họ bắt đầu từ đây, vậy mọi sai lầm cũng nên kết thúc ở đây đi. 
Nước mắt chua xót rơi xuống, nàng đeo chiếc nhẫn cỏ đuôi chó của mình, trong tay còn nắm chặt một cái khác. 
Nhẫn cỏ nàng đưa cho hắn tháo là giả, chiếc nhẫn thật vẫn luôn ở bên người nàng. 
Nàng luyến tiếc, không giống hắn, tùy ý vứt bỏ lần đầu tiên, vẫn có lần thứ hai. 
Nàng lấy từ trong tay áo ra một thứ, nàng cũng đã chuẩn bị tốt một lưỡi dao, nhìn vào cổ tay, ngây ra một lúc lâu. 
Nàng lén lút rời đi không một tiếng động, nàng nhắm thẳng vào cổ tay, lưỡi dao chậm rãi khắc sâu xuống. 
Miệng viết cắt dữ tợn trên cổ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuong-gia/1514338/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.