Edit + Beta: Dực
Tất cả mọi người đều quan tâm tới Trúc Tâm và hài tử trong bụng nàngấy, phụ vương như vậy, lão vương phi cũng vậy, ca ca nàng càng như vậy.
Ngay cả hắn, cũng như vậy…
Hữu Nhàn giật mình, nhìn bao nhiều thiên vị đều đặt lên mình tẩu tẩu, một loại cảm giác mất mát khó hiểu đột nhiên nảy sinh.
Đột nhiên nghĩ bản thân mình giống một kẻ dư thừa, một người vốn không nên xuất hiện trên đời này.
Kỳ thực, nàng vốn là hài tử do trắc phi sinh ra, sự tồn tại của nàng đã được định sẵn có cũng được mà không có cũng không sao.
Thiếu nàng, thế giới cũng không có gì thay đổi, “hắn” cũng không vìnàng mà đau khổ, có thể là phụ thân, ca ca và tẩu tẩu đau khổ, nhưng bọn họ cũng có thể quên nàng rất nhanh, thỉnh thoảng nhớ lại, hay bỗngnhiên nhớ lại trên thế gian từng tồn tại một Giang Hữu Nhàn.
Tiếng động lớn khuấy động bầu không khí vui vẻ, chỉ có mình nàng, vẻmặt giãn ra nhưng vẫn không nói một tiếng nào. Cho dù là cười cũng chỉlà để phối hợp với bầu không khí vui vẻ này mà thôi.
Nàng chỉ là một người phối hợp diễn, vĩnh viễn chỉ có thể sống trong kiểu mẫu của người khác.
Cho dù vùng vẫy thế nào, gắng sức thế nào, nàng cũng không thể thoải khỏi cái bóng của tẩu tẩu trong lòng “hắn”.
Đó là nữ thần mà hắn cho rằng cho dù nàng có cố gắng cả đời cũng không thể vượt qua.
Nàng thua, thua thật thảm hại.
Đã mất trái tim, đã mất hồn, vô tâm vô hồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuong-gia/1514336/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.