Edit + Beta: Dực
“Thuộc Phong, chàng đừng nghe nàng ta nói bậy, ta không có!”
Hữu Nhàn đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt to ngậm nước nhìn lại ánh mắt thâm sâu quỷ quái của hắn, nhưng vẫn không khẩn cầu thêm gì.
“Không có? Vậy ngươi di gặp ai? Sự việt rõ rành rành ra vậy ngươi còn nói người khác vu khống ngươi sao?”
Ngọc Nhi lo lắng khi thấy ánh mắt hai người chạm nhau, một tay đẩy Hữu Nhàn lảo đảo về phía sau mấy bước.
“Là ca ca phải đi, ta chỉ đi tiễn thôi!”
Hai tròng mắt Hữu Nhàn vẫn chỉ nhìn hắn chằm chằm, chỉ cần hắn tin, nàng mặc kệ người khác vu khống, nàng không thèm để ý.
“Tiễn? Chỉ đơn giản như vậy sao? Nếu trong lòng ngươi không có gì mờ ám, tại sao không nói thật ngay từ đầu đi?”
Sắc mặt Ngọc Nhi dữ tợn nhìn nàng.
“Ngươi dựa vào cái gì mà vu khống cho ta? Ta nói không làm là không làm, cho dù ngươi có ép buộc ta, ta cũng chỉ nói một câu!”
Tia sáng âm u tận sâu trong đáy mắt hắn khiến lòng nàng đau thắt.
Hiện tại nàng không thể so đo với Ngọc Nhi, bởi vì đứa bé trong bụng nàng ta là hài tử của Thuộc Phong.
Nhưng chỉ có duy nhất đối với sự trong sạch của mình, nàng không thể để người khác tùy ý hãm hại được.
Ngọc Nhi nghe vậy đột nhiên trừng to mắt.
“Gian nhân! Ngươi còn tranh luận với ta!”
Nàng ta ép tới trước mặt Hữu Nhàn, nắm lấy cổ áo nàng, hung ác liếc nàng.
Hữu Nhàn vô thức nhìn về phía Thuộc Phong, tuy rằng biết tỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuong-gia/1514329/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.