Edit + Beta: Dực 
“Chuyện không phải quá rõ ràng sao,nhưng nghe nha hoàn Ly Ly hầu hạ Trân chủ tử nói Ngọc chủ tử quá nhớVương Gia, mà hơn hai tháng liên tiếp Vương Gia không đi gặp Ngọc chủtử, nên…” 
Tần Tương nói đến chủ đề nhạy cảm nên dừng lại không nói gì nữa. 
“À! Nữ nhân giỏi đóng kịch!” 
Khóe môi Thuộc Phong câu ra một nụ cười nhạt, loại khổ nhục kế này, hắn đã biết từ lâu rồi. 
“Vậy Vương Gia, người có đi thăm nàng không?” 
“Thăm? Sao lại không thăm?” 
Thuộc Phong nhướn đôi lông mày rậm, lập tức tiếp lời, nhưng vẻ mặt lại hơi lơ đễnh. 
Hắn muốn mở mang kiến thức xem xem nữ nhân sau khi tuyệt vọng tử tử sẽ thế nào. 
________________________ 
“Ly Ly, ngươi buông ra! Để ta chết đi,dù sao ta cũng không có được sự yêu thương của Vương Gia, không bằngchết đi, chết rồi sẽ hết!” 
Ngọc Nhi thoáng nhìn thấy bóng người bên ngoài liền ra hiệu bằng ánh mắt với Ly Ly, lớn tiếng khóc. 
“Ngọc chủ tử, người còn phải bảo vệ thai nhi, mọi chuyện đều có thể nói chuyện, có lẽ mấy tháng nay Vương Giabận nhiều chuyện, trong lòng Vương Gia nhất định là rất nhớ thươngngười, người không nên tự sát!” 
Ly Ly làm bộ kéo nàng ta, Ngọc Nhi dùng sức giãy dụa trông rất thật. 
“Ta không muốn sống nữa! Ta không muốn sống nữa! Không được nhìn thấy Vương Gia ta sống còn có ý nghĩa gì nữa?” 
Thuộc Phong đi đến cửa, đúng nghe tiếng tranh chấp trong phòng, tiếng nức nở của Ngọc Nhi lại càng chói tai hơn. 
“Được rồi! Làm loạn đủ chưa?” 
Thuộc Phong dừng chân, mày 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuong-gia/1514300/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.