Edit + Beta: Dực
“Ngươi rất quan tâm?”
Hắn nhìn lại nàng.
“Ta, đương nhiên là quan tâm! Bởi vì chàng bị thương, trong lòng ta cũng rất đau.”
Hữu Nhàn dùng sức gật đầu.
Thuộc Phong trầm mặt, sau một lát đột nhiên đưa tay ôm lấy eo Hữu Nhàn.
“Chúng ta về.”
Hắn ôm eo Hữu Nhàn đi, nàng lại nghi hoặc nhìn hắn.
Hắn như thế này, nàng không quen.
“Nhàn nhi, còn nhớ ta không?”
Chúc Kiếm Khác cũng rời khỏi lôi đài, đứng chắn trước mặt hai người.
Hữu Nhàn ngại ngùng gật đầu.
“Là Khác ca ca!”
Khi còn nhỏ vẫn chỉ có hắn giúp nàng, còn những đứa trẻ khác thì lại luôn bắt nạt nàng.
Chúc Kiếm Khác giật mình, sau một lúc mới gợi ra được ý cười.
“Muội còn nhớ.”
Khóe miệng hắn nhếch lên thành nụ cười, lại có chút chua xót.
Lần này trở về, trừ việc giành danh xưng Ba Đồ Lỗ, thì thực ra còn muốn xin Hoàng Thượng chỉ tứ hôn.
Nhưng không ngờ nàng đã lập gia thất từ nửa năm trước, đối phương lại là Thuộc Phong – kình địch của hắn trong trận đấu này.
“Đương nhiên rồi, hồi còn bé chúng ta hay chơi với nhau mà, đương nhiên là ta nhớ”
Hữu Nhàn thoải mái cười nói, lại phát hiện sắc mặt của Thuộc Phong đứng bên cạnh đã rất khó nhìn.
“Còn không về?”
Thuộc Phong nhiu mày, ngữ khí nói với Hữu Nhàn đột nhiên rất khó nghe.
“A?”
Hữu Nhàn bị hắn dọa sợ, khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên kinh hãi.
“Nếu ngươi muốn nói chuyện phiếm, vậy cứ tự nhiên đi.”
Thuộc Phong vừa nói, tay cũng vừa thả cổ tay nhỏ nhắn của nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuong-gia/1514298/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.