Edit + Beta: Dực
Trong đầu nàng, trừ hai chữ “lãng phí”, không thể tìm được từ nào khác.
“Không hài lòng với biểu hiện của ta? Hay là cái khác?”
Bàn tay to của hắn rời hỏi người nàng, ánh mắt thâm trầm dò xét con ngươi mờ ảo (*) của nàng, ngón tay chỉ vào má lúm đồng tiền của nàng.
(*) mờ ảo ở đây là chỉ không rõ tâm sự.
“Hả? Nói đi!”
Hắn yêu cầu, nàng cũng không thể phản kháng, chỉ có thể che đôi mắt đẫm lệ, để lộ ra tâm tình bi thương trong nàng.
“Cũng không phải.”
“Thế thì tại sao? Bất cứ hành động nào cũng có lý do của nó!”
Đôi mắt hắn càng thêm u ám.
“Ta không có lý do.”
Hữu Nhàn nhắm mắt, yếu ớt nói.
“Có ý gì?”
Hắn tức giận, giọng nói mang theo mùi thuốc súng
Hữu Nhàn nhìn màn lụa trên đỉnh đầu, cố gắng nuốt nước mắt.
“Phong, có lẽ chàng không nên lúc nào cũng tới phòng ta, ta không thể sinh hài tử.”
Hắn nhíu đôi lông mày rậm, trong lòng có một cảm giác đau nhói không hiểu nổi.
“Nếu chàng muốn tới chỗ Ngọc Nhi, ta sẽ không cản chàng, sẽ càng không tỏ ra không biết điều mà phá giống trước đây nữa.”
Nàng nói nhỏ, nước mắt cũng không thể kìm nén được nữa mà chảy ra.
Khóe miệng hắn nhếch lên rất nhẹ
“Nếu muốn tìm nữ nhân khác, cũng không cần ngươi đồng ý! Hơn nữa, nếu không tìm, cũng không cần ngươi nhắc nhở!”
Khẩu khí hắn rất bá đạo.
Hữu Nhàn ngậm miệng lại, sắc mặt không đổi.
“Được! Ta biết rồi!”
Sau đó không nói gì nữa.
“Hừ! Không thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuong-gia/1514287/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.