Edit + Beta: Dực
Đương nhiên là ông biết không thể mang thai đối với bất cứ nữ nhân nào cũng đều là loại đả kích có sức hủy diệt vô cùng lớn.
Nhưng việc đã đến nước này, ông cũng không thể thay đổi được gì.
Hữu Nhàn đau thương, hai dòng nước mắt lạnh lẽo chảy xuống.
“Nếu đã như vậy, tại sao trước đó không nói sự thật cho Thuộc Phong biết rằng ta không có khả năng mang thai?”
Phương Trung Nhân nhăn mặt nhíu mày, lắc đầu.
“Kỳ thực thì chuyện người không thể mang thai lão Vương Gia và thiếuVương Gia đã biết rồi. Nhưng bọn họ đã suy nghĩ cho người, biết rõ người rất thích Thuộc Vương Gia, nếu chuyện này truyền ra sẽ ảnh hưởng tớihôn sự của người, cho nên ta mới giữ yên lặng.”
“Bọn họ đã sớm biết, vẫn gả ta cho Thuộc Phong?”
Hữu Nhàn kinh ngạc mở to mắt.
Điều này khiến nàng cảm thấy mình, phụ vương và ca ca cùng lừa dốiThuộc Phong, hắn là nam nhân ưu tú như vậy, lại phải lấy một nữ nhânkhông trọn vẹn như nàng!
Trong phút chốc, một loại cảm xúc mang tên áy náy tràn lên não nàng.
Trong lúc vô cùng bi thương này, người nàng nghĩ đến lại không phải là bản thân.
Nàng muốn xin lỗi Thuộc Phong, nhưng lại không biết hiện tại chỉ có mình nàng không biết chuyện này.
Phương Trung Nhân là chủ hiệu thuốc bắc đông khách trên đường nhỏ đi đến Vương Phủ, trong đầu nàng hoang mang.
Không có khả năng sinh hài tử, đối với người vốn không được sủng ái như nàng, chẳng khác gì phán án tử hình.
Không sủng ái, không hài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuong-gia/1514284/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.