Edit + Beta: Dực 
Hữu Nhàn đắc ý nhướn mày, trang phục hiện tạ khiến nàng rất thỏa mái. 
Mặc quân trang, dán râu giả, người khác rất khó nhận ra nàng. 
Nàng lén nháy mắt với huynh đệ Vũ Nghệ Vũ Thuật…… 
Xem ra tối nay có thể gặp lại “hắn” rồi. 
++++++++++++++++++++++++ 
Nhưng mà so với dự liệu của Hữu Nhàn lại có chút khác biệt, buổi tốituy có lửa trại chiếu sáng, nhưng cũng không thấy rõ từng người. 
Nhưng mà vậy cũng tốt, , nàng sẽ không bị phát hiện. 
Hơn nữa, giọng hắn trong bầu không khí buổi tối đầy gió mát lại có lực xuyên thấu vô cùng, Hữu Nhàn nghe rất rõ. 
Hữu Nhàn đứng lẫn trong đám binh sĩ, giống như quả hồ lô bắt chướcddoognj tác của các binh sĩ, trì độn tiếp tục những mệnh lệch của hắn. 
“Phía sau, quay, ra mâu!” (1) 
(1) mâu: giáo cán dài mũi nhọn. 
Tất cả mọi người đều nhanh chóng phản ứng, chỉ có Hữu Nhàn là ngơngác nhìn trái phải, sau đó mới bắt đầu xay người, rất không thuần thụcđưa mâu trong tay ra. 
Con mắt sắc bén của Thuộc Phong xẹt qua trước bóng người ngu ngốc này. 
Từ khi nào mà trong quân của hắn lại xuất hiện một kẻ ngu ngốc nhưvậy, đến mâu cũng cầm không được, lại có thể được tuyển vào đội tinhbinh của Thiên Vũ triều.. 
“Giữ nguyên tư thế cho ta, không được lộn xộn!” 
Hắn phát ra thanh âm lạnh lẽo 
Đột nhiên Hữ Nhàn thấy lạnh sống lưng, trong lòng có một loại dự cảm không lành. 
Hắn đi về phía nàng. 
Bước chân quỷ mị của hắn đang đi về hướng của nàng. 
“Ba!” 
Thuộc Phong giơ chân lên, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuong-gia/1514262/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.