“Nữ nhân của ta ta đương nhiên ta sẽtrân trọng, không cần ngươi phải lo lắng. Ngươi tốt nhất lên quan tâmtới nữ nhân của chính mình, cũng là muội muội của ta”
Hữu Hách cũng không nể nang phản bác lại.
Trúc Tâm vì hắn mà nhận hết mọi khổ sở, hắn lại không yêu thương nàng gấp bội, hắn còn là người sao?
Vấn đề hiện tại là tên tiểu tử họ Thuộc này, rõ ràng là không hề quan tâm tới muội muội của hắn.
Là huynh trưởng, hắn đương nhiên không bao giờ muốn muội muội mình yêu thương từ nhỏ rơi vào cuộc sống phu thê khổ sở.
Thuộc Phong châm biếm cười nhẹ.
“Trả lại câu nói ban đầu cho ngươi, cái này cũng không khiến ngươi phải lo lắng”
Hữu Hách giận giữ trừng mắt nhìn Thuộc Phong, nghiến răng nhả ra từng chữ:
“Nàng là muội muội của ta!”
Thiệu Phong cười lạnh lùng, quay lại trừng hắn.
“Nàng đầu tiên là nữ nhân của ta, sau đó mới là muội muội của ngươi”
Hữu Hách đột nhiên bật cười.
“Được rồi, coi như ngươi nói đúng”
Hắn ta nhượng bộ khiến cho Thuộc Phongkhông khỏi giật mình, bọn họ từ trước tới nay vẫn luôn đối địch như nước với lửa, đột nhiên lại nói chuyện hòa hảo, ngược lại khiến cho ThuộcPhong cảm thấy không hề có ý tốt.
“Chúng ta làm một cuộc giao dịch, ngươi thấy như thế nào?”
Hữu Hách nhíu mày.
Thuộc Phong bĩu môi từ chối cho ý kiến,im lặng chờ đợi câu tiếp theo của hắn ta. Hắn sớm biết Giang Hữu Hách mà đột nhiên có “hảo tâm” thì tuyệt đối là có mục đích.
“Ta biết ngươi từ Giang Nam dẫn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuong-gia/1514237/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.