Hữu Nhàn phủ phục trên mặt đất ,ngẩng đầu nhìn hắn,trong mắt ẩn ẩn nước mắt trong suốt.
“ Tại sao muốn kháng cự , rõ ràng chàng cũng muốn ta .”
Phản ứng cuả hắn mãnh liệt như vậy, nàng hoàn toàn có thể cảm nhận được.
“ Ta muốn ngươi?”
Hắn khinh thường hừ lạnh một tiếng, mắt lạnh chằm chằm nhìn nàng.
“ Ngươi hành động như vậy ,chỉ cần là nam nhân thì đều sẽ muốn ngươi!”
Hắn lớn tiếng quát nàng.
Hữu Nhàn mân mê cái miệng nhỏ , nước mắt trong hốc mắt dâng nên nhanh chóng lã chã rơi xuống.
“ Ta khiến cho chàng chán ghét như vậy sao ?”
Nàng yên lặng đau buồn nhìn thẳng Thuộc Phong, ánh mắt như vậy chưa bao giờ xuất hiện trên gương mặt nàng.
Thuộc Phong nhanh chóng nắm chặt tay , im lặng không nói.
Hữu Nhàn thấy hắn im lặng, thương tâm nhắm lại hai mắt , dùng âm thanh cự kì yếu ớt nói:
“ Cho dù tính tình của ta trước kia rất không tốt,nhưng ta vẫn cốgắng sửa, ta đã rất cố gắng, chỉ có một nguyện vọng duy nhất là muốnchàng nhìn thấy,muốn chàng thay đổi cách nhìn về ta”
Nói đến đây, Hữu Nhàn đột nhiên ngẩng mặt lên, hai mắt đẫm lệ nhìn thẳng vào hắn.
“ Nhưng là vì sao, vì sao chàng không chịu chấp nhận sự thay đổi của ta?”
Thuộc Phong nhíu chặt lông mày—-
Vì sao không chấp nhận nàng?
“ Đối với ngươi ta không hề có cảm giác, thì nói gì đến chấp nhận?!”
Lời nói của hắn lạnh lùng vô tình, từ chối tình cảm của nàng đồng thời cũng chống cự lại ý muốn trong lòng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuong-gia/1514215/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.