Nơi đó có ám khí mà nàng cất dấu.
Hạ Kiếm Bội quả nhiên trúng kế , không hề ý thức được sự kì quái của nàng, chỉ biết liều lĩnh đuổi theo nàng đi vào.
Hữu Nhàn theo chạy về phía bụi cỏ rậm rạp, Hạ Kiếm Bội nhất quyết đuổi theo không từ bỏ.
Nàng rất nhanh chóng phát hiện ra mục tiêu, đôi môi đỏ hồng nhỏ nhắn nhếch nên thànhn một nụ cười xấu xa.
Ngay sau đó liền nghe thấy tiếng hét thê thảm của Hạ Kiếm Bội.
“ AAAAAAAA”
“ Là bẫy chuột !”
Hạ Kiếm Bội sau khi kêu gào thảm thiết thật lâu sau mới phát hiện ra thứ gì khiến hắn bị đau như vậy.
Hữu Nhàn nhếch môi, tiến tới gần vài bước .
“ Hạ phôi đản , bị dính bẫy chuột tư vị cảm thấy như thế nào?”
Hữu Nhàn nhìn hắn, rất vô tâm (*) đứngg trước mặt hắn cười rạng ngời.
(*): Nguyên văn là vô tâm vô phế.
Hạ Kiếm Bội thống khổ nhíu chặt lại đôi lông mày, gương mặt tuấn lãng vì đau mà vặn vẹo nghiêm trọng.
“ Thật sự là không dễ chịu! Rất không tốt a! Vương phi nương nương, người mau, mau giúp ta tháo cái bẫy chuột này ra đi!”
Hữu Nhàn nhếch môi, tạo thành một nụ cười giả tạo.
“ Không được! Cởi nó cho ngươi để ngươi lại đuổi ta sao, ta không ngu như vậy đâu!”
“ Ai ui! Ta thật sự là không chịu nổi nữa rồi! Đau quá ! Thật sự là đau quá a!”
Hạ Kiếm Bội thật sự là muốn khóc rồi, cái bẫy này răng cưa không tính là sắc bén nhưng nó chỉ kẹp chặt lấy thịt thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuong-gia/1514205/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.