“Này,Có chuyện gì ở đây thế?”
Tú bà kinh hô.
Cái đám người này làm sao vậy? Đối với nam nhân cũng có hứng thú?
“ Cứu mạng a! Các người không được chạm vào ta! Không cần! ”
Dường như nhận ra được giọng nói của Hữu Nhàn,Thuộc Phong khẽ nhếch cặp lông mày, nhanh chóng đi nên phía trước.
“ Đại mĩ nhân,bồi ông chơi đùa nha,đừng trốn nha!”
Vô số bàn tay bẩn thỉu hướng trên người nàng mà sờ mó,Hữu Nhàn chỉ biết bất lực gào khóc.
“Thuộc Phong! Ngươi ở nơi nào?”
Nàng sợ,thật sự rất sợ.
Thật ra nàng vẫn là tiểu cô nương năm tuổi năm ấy,vẫn là con ốc sên vô dụng,vẫn là một kẻ nhát gan.
Qua bao nhiêu năm tự nói với bản thân phải mạnh mẽ lên,vậy mà khi đối mặt với kẻ ức hiếp bản thân mình ,nàng vẫn là không thể phản kháng.
Nghe nàng gọi tên hắn,càng khiến Thuộc Phong xác định chính xác vị trí của nàng.
“ Cút ngay!”
Hắn đi nhanh tới chỗ đám người có ý đồ sàm sỡ nàng ,sắc mặt cực kì khó coi
Đám nam nhân vốn đang ồn ào hưng phấn,lập tức mất hứng,dừng tay tránh ra tạo thành một lối đi…………
Tuy rằng khó chịu nhưng cũng không ai dám không nghe lệnh hắn.
Hữu Nhàn ngồi chổm hổm trên mặt đất vòng hai tay ôm lấy chính mình,yphục trên người bị xé rách tới thất tinh bát lạc ,trên cánh tay trắngnõn xuất hiện mấy vết cào rớm máu đỏ tươi,hẳn là trong lúc giằng co màbị thương.
May mắn thứ quan trọng được nàng sống chết bảo vệ nên không tới mức bị lộ ra ngoài
Thuộc Phong phẫn nộ nhìn thân hình nhỏ bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuong-gia/1514194/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.