Chương trước
Chương sau
Tú bà càng hiểu lầm hơn,còn tự cho là mình thông minh, khen Linh Lung hết lời:
“ Không phải ta khen quá lời đâu,Linh Lung của chúng ta là hoa khôinổi tiếng nhất của Yến Vi các chúng ta,chỉ vì ái mộ dung nhan của LinhLung cô nương mà vương tử quý tộc đều đến đây, ngay cả uy chấn thiên hạnhư Thuộc vương gia cũng vẫn chỉ chung tình với một mình nàng. Ngài cùng Thuộc vương gia là chỗ quen biết chắc cũng biết chuyện đám hỉ của Thuộc phủ và Giang phủ. Nhưng là có vài chuyện nhiều người không biết nha,kìthật đêm đó,vương gia không có ở cùng quận chúa điêu ngoa kia,mà là ởlại trong phòng của Linh Lung nhà chúng ta qua đêm nha.!”
Hữu Nhàn hoàn toàn ngây người,thật lâu sau mới khôi phục thần trí———-
Hóa ra đêm tân hôn hắn để lại một mình nàng cô đơn ở tân phòng,rồi tới loại địa phương này phiêu lưu khoái hoạt?
“ Thật ra cũng không thể trách Thuộc vương gia không nể mặt Giangphủ,quận chúa kia chính là ỷ lại vào thân thế của chính mình,đã quenhoành hành ngang ngược. Người trong kinh thành toàn bộ đều chê cườinàng,đường đường là một tiểu thư khuê các,lại điêu ngoa thành tính,ngang ngược,một chút khí chất ôn nhu của nữ nhân cũng không có,chưa chắc đãcó nam nhân nào muốn nàng,xú nha đầu này nếu không phải là dựa vào thếlực của Giang gia,Thuộc vương gia có lẽ nào lại muốn thú nàng vào cửa? ”
Hữu Nhàn tức giận tới mức cả khuôn mặt trắng bệch,nhìn tú bà mấp máymôi không ngừng nói,nàng thật muốn nhét cái bánh bao vào miệng bà ta đểbà ta câm miệng lại.
Không có khí chất? Xú nha đầu? Dám nói xấu nàng sau lưng,bà già này thật là chán sống rồi mà.
Nhưng tú bà này từ đầu tới cuối cũng không có nhận ra sự thay đổitrên gương mặt của vị công tử tuấn mĩ sắp tức tới bốc khói này,còn không sợ chết mà hỏi:
“Ngài nói xem, điêu ngoa quận chúa kia làm sao có thể so với LLinh Lung phong tình vạn chủng,xinh đẹp hấp dẫn của chúng ta nha?”
Nực cười ! Càng nói càng quá đáng!
Hữu Nhàn trừng nhìn tú bà,hận không thể giáng một cái tát lên miệng thối của bà ta.
Chỉ là một nữ tử thanh lâu,cũng dám so sánh với nàng?
Nàng chỉ là không muốn thể hiện,nếu không cũng không biết ai mới là phong tình vạn chủng,xinh đẹp hấp dẫn nha!
Tú bà cười ngượng một cái,lại tiếp tục nói xấu “Hữu Nhàn quận chúa”——–
“ Gần đây cũng không thấy có tin tức gì của nàng từ vương phủ truyềnra ngoài, có lẽ là vào Thuộc vương phủ đã bị Thuộc vương gia trừng phạta?”
“ Ngươi có thấy phiền hay không?”
Nhận thấy cơn tức của hắn( nàng) sắp bùng nổ,tú bà cười càng rạng rỡ.
“ Ma ma,được rồi! Nhanh đi gọi hoa khôi lại đây, thời gian của côngtử nhà ta là vô cùng quý báu,không có thì giờ ở đây nghe ngươi nói lungtung.”
Tử Ngọc nhanh chóng chuyển đề tài,tránh cho việc gặp phải những chuyện phiền phức.
Tú bà méo miệng,cả hai bên đều không thể đắc tội a,thật làm khó bà nha.
Đột nhiên,trong đầu chợt nảy ra một ý ,nói:
“ Vậy được rồi, Linh Lung mới cùng Thuộc vương gia và Vương tử ngoạiquốc về sương phòng thưởng cầm,để ta đi hỏi nàng ấy,xem nàng có thể bớtchút thời gian qua bên này gặp mặt công tử hay không?”
“ Vậy ngươi còn không mau đi!”
Hữu Nhàn thở phì phì tức giận thúc giục.
“ Dạ dạ,tiểu nhân đi ngay,ngài chờ một chút”
Tú bà chỉ liếc nhìn Hữu Nhàn đã thèm tới nhỏ dãi,vội vàng chạy đi tìm Linh Lung.
Tuấn mĩ như vây,cũng chỉ có Thuộc vương gia mới có thể sánh bằng nha.
“ Tức chết ta!”
Hữu Nhàn tức tối quát lớn.
Đây là tham quan kinh thành,tìm hiểu phong tục sống của người dân mà Tần Tương nói ?
Giỏi lắm,tìm hiểu dân tình cư nhiên tìm hiểu tới cả kĩ viện!
Hai ngày này bồi Hạ Kiếm Bội cái kia còn không phải chính là ” Hạ Gian Phôi”
Quá đáng!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.