“ Sau này không có việc gì làm thì cũng đừng học theo hạ nhân nấu cơm, cũng không phải si cũng lường trước được chuyện kia” 
Nụ cười xấu xa mỉa mai của hắn khắc ở bên môi, càng laijcos hêm vài phần tà khí. “ Nhanh như vậy đã muốn đi rồi ?” 
Hữu Nhàn thấp giọng hỏi. 
Nàng có rất ít cơ hội có thể ở cùng một chỗ với hắn,có trời mới biết nàng muốn hắn có thể ở bên nàng nhiều như thế nào. 
“ Ta còn có việc” 
Cặp lông mày hơi nhíu lại,hắn tùy tiện nói ra một cái cớ. 
Hắn chưa bao giờ muốn ở cùng nàng trong một căn phòng quá lâu. 
Lần này đã được coi là lâu nhất. 
“ Vậy……… được rồi” 
Hắn lấy “ công việc” làm cái cớ,nàng dù biết là cái cớ nhưng cũng không biết phải nói gì. 
Hắn chỉ khẽ cười nhạt rồi quay người bước ra khỏi cửa phòng. 
Hắn không hề quay đầu lại,không hề lưu luyến quay lại nhìn nàng. 
Mà ngay sau lưng hắn,một cặp mắt phượng xinh đẹp ngay cả một cái chớp mắt cũng không có,gắt gao nhìn theo bóng dáng cao lớn của hắn đi xadần. 
Nàng thề, một ngày nào đó,nàng sẽ khiến cho hắn yêu nàng. 
Những ngày sau đó,Thuộc Phong không phải là cố ý tránh mặt nàng,mà là đương kim thánh thượng hạ chỉ để hắn tiếp đãi Vương Tử của Thiên Diệpquốc tới giao hảo. 
Thuộc Phong dù trẻ tuổi,nhưng hắn là Vương Gia cao quý nhất tại vương triều. 
Thiệu Phong dù còn trẻ nhưng tâm tư thâm trầm kín đáo,ngay từ nhỏ đãbộc lộ sự thông minh vượt trội so với người thường,bởi vậy hắn đặc biệtđược Thuộc lão gia 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuong-gia/1514189/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.