“Vương Phi nương nương? Sao người lại đến đây?”
Tần Tươngđang cho Ngự Trì ăn cỏ, nhìn thấy Vương Phi hôm qua bị Vương gia mắngđến đầu cũng không nâng nổi, hôm nay đã thần thanh khí sảng bôn bônnhảy nhót đi vào mã phòng, không khỏi giật mình.
“Tần Tương, xin chào!”
Hữu Nhàn vui mừng chào hỏi hắn.
Tần Tương ngẩn người, chần chờ câu nệ đáp lại.
“Vương Phi nương nương. . . . . . Ngài hảo. . . . . .”
“Tần Tương, ta muốn học cưỡi ngựa, có thể chứ?”
Hữu Nhàn cắt đứt mạch trầm tư của Tần Tương.
“Này. . . . . . Này có lẽ không được, ngày hôm qua Vương gia không phải cònvừa hạ lệnh, người không thể tự tiện tới gần mã phòng sao?”
Tần Tương khó xử vò đầu nói.
“Không quan hệ! Buổi chiều bình thường đều là ngươi ở đây, Thuộc Phong sẽ không đến đâu.”
Hữu Nhàn rực rỡ giơ lên khóe miệng.
“Đúng là như vậy, nhưng vạn nhất nếu bị Vương gia phát hiện, tiểu nhân khó công đạo. . . . . .”
“Ta chỉ muốn học cưỡi ngưạ, sẽ không nhiễu loạn gì khiến ngươi ở trước mặt Thuộc Phong phải ăn mắng đâu!”
Gặp Tần Tương do dự, Hữu Nhàn lập tức giơ tay phải lên, thề bảo vệ hắn.
Tần Tương nhìn Hữu Nhàn nhận đang giơ khuôn mặt nhỏ nhắn lên, không đành lòng từ chối yêu cầu của nàng.
“Vậy được rồi. . . . . .”
“Nha! Tần Tương ngươi thật tốt quá!”
Hữu Nhàn kéo tay áo Tần Tương, vui vẻ nhảy lên thật cao.
Tần Tươnggiật mình đột nhiên nhìn chằm chằm Vương Phi nương nương đang bộc pháttính trẻ con. Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thuong-doc-sung-nu-nhan-cua-tan-bao-vuong-gia/1514158/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.